Dị năng hệ tinh thần của Triệu Quang Diệu đã biến mất, một nhóm người ngày càng ồn ào hơn, trốn tránh trách nhiệm của nhau. Cuối cùng đánh nhau kịch liệt rồi đều bị người máy của thị trấn trói lại.
Dưới vũ lực và trấn áp của người máy, họ phải thu dọn đồ đạc và rời khỏi thị trấn.
Tuy rằng tinh hạch đã được hoàn lại nhưng ở những căn cứ khác, tinh hạch cũng không làm được gì. Ngoài trấn nhỏ, ánh mặt trời chiếu vào làm cho bọn họ hoa mắt chóng mặt, da dẻ bỏng rát, bọn họ hối hận nhưng chẳng có tích sự gì.
Thật ra dị năng của Triệu Quang Diệu không mạnh như vậy, chỉ là trong lòng đối phương có tư tưởng tham lam, phóng đại thêm một chút. Tham vọng giống như ngọn lửa trên thảo nguyên bùng phát không thể vãn hồi.”
Lý Văn Tĩnh quay đầu lại nhìn thoáng qua, sau đó giơ ngón tay cái với Miêu Tuệ Tuệ: “Làm tốt lắm.”
Sau khi Lý Văn Tĩnh trở về, một mình Miêu Tuệ Tuệ đi xem khách sạn con nhộng mới được tu sửa xong. Lúc này đã có không ít người chuyển vào ở, tất cả mọi người đều nằm ở trong các khoang phòng đã được sắp xếp ngăn nắp, bên cạnh còn có một cầu thang để tiện leo trèo lên xuống.
Toàn bộ khách sạn đều là các khoang phòng sắp xếp chỉnh tề ở tất cả các tầng. Miêu Tuệ Tuệ nhìn thoáng qua, thấy có khoảng mấy trăm người, buồng nhỏ trong nhà riêng tư và còn được cách âm. Đóng cửa lại, bên trong cánh cửa là không gian riêng tư của riêng mình, từ chỗ đỉnh cửa sổ sẽ có thể nhìn thấy khung cảnh bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT