Hồ Tử Thất bất ngờ đứng bật dậy, giống như bị con bướm nhẹ nhàng chạm vào toàn thân run rẩy, lại cũng giống như con kiến vừa bị đuôi bọ cạp quệt qua cả người cứng ngắc.
Minh Tiên Tuyết vẫn giữ nụ cười ôn hòa: “Sao đột nhiên lại sợ đến vậy?”
Nghe thấy từ “sợ,” Hồ Tử Thất cảm thấy trong lòng như bị thiêu đốt nhưng đầu óc lại nóng bừng lên. Y nhếch môi cười: “Ai sợ chứ?”
Minh Tiên Tuyết khẽ cười, giọng nói dịu dàng nhưng yếu ớt, trong mắt phản chiếu ánh nước lấp lánh như sóng vỗ bờ: “Ta mệt rồi, ngươi có thể đỡ ta nằm xuống nghỉ ngơi được không?”
Hồ Tử Thất tất nhiên không từ chối liền đưa tay đỡ Minh Tiên Tuyết nằm xuống.
Là một yêu thú, sức lực của Hồ Tử Thất vô cùng mạnh mẽ. Dù Minh Tiên Tuyết là một thanh niên cao lớn nhưng trong tay y cũng chỉ nhẹ như một cánh hoa. Huống chi giờ đây, Minh Tiên Tuyết tiều tụy và mỏng manh, làn da trắng bệch như tuyết, cơ thể yếu ớt tựa như một nhành hoa mỏng manh dễ vỡ.
Hồ Tử Thất nhìn Minh Tiên Tuyết, mái tóc đen nhánh và làn da trắng như tuyết phủ lên tấm chăn gấm và gối ngọc, đẹp như bách hoa rực rỡ. Trong phút chốc, y bỗng cảm thấy ham muốn chiếm hữu dâng lên, tự nhủ: "Hắn chỉ là một thiếu niên mới 16 tuổi còn ta đã sống hơn nghìn năm. Chẳng lẽ ta lại sợ hắn? Chẳng lẽ ta không thể nắm bắt được hắn?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT