1
Tôi vốn không cần liên hôn, nhưng nhà họ Từ không vừa mắt với chị gái tôi.
Khi mẹ tôi gọi tôi về nước, tôi tức giận gào lên:
[Cái đám người phong kiến này, con là phụ nữ của thời đại mới, thứ con theo đuổi chính là tình yêu thật sự! Còn liên hôn nữa, liên hôn cái con khỉ ấy! Mấy người ăn bãi phân này đi!]
Thế nhưng mẹ tôi bình tĩnh nói:
[Nhà mình và nhà họ Từ có vài dự án sắp khởi công, ai đi liên hôn thì sẽ nhận được 20% lợi nhuận.]
Tôi khinh bỉ cười nhạt một cái:
[Mẹ cho rằng con sẽ bị mấy đồng tiền này mà bị mua chuộc à?]
Rồi gương mặt ba tôi xuất hiện trên cuộc gọi video:
[Ít nhất là trên 1 tỷ NDT.]
Tôi liền bảo:
[Ba mẹ à, con không nỡ thấy hai người vất vả như thế, con gái sẵn sàng trở về để giúp đỡ hai người giải quyết “khó khăn” đây.]
2
Nhà họ Từ ở Kinh Thị, hiện đang ở thời kì cực kỳ hưng thịnh.
Giá trị tài sản của bọn họ, ờ thì…thật khó mà ước lượng được.
Nói chung thì, nửa cái thành phố Kinh Thị đều có thể mang họ Từ.
Khi đi xem mắt, nhìn thấy gương mặt của Từ Hành Chi, thì cuối cùng tôi cũng hiểu được vì sao chị tôi, người luôn đam mê “trò mập mờ” để hưởng thụ cuộc sống lại đau khổ đến vậy sau khi xem mắt thất bại.
CMN, thật là một gương mặt xuất sắc!
Gương mặt với các đường nét sắc sảo như được điêu khắc, cùng đôi mắt phượng sắc bén.
Đôi bàn tay thon dài trắng nõn chậm rãi gõ nhẹ lên bàn.
Tất cả những thứ này, đều khiến người ta muốn lập tức “có thai”.
3
Tôi ngượng ngùng ngồi đối diện với anh, rồi bẽn lẽn giới thiệu:
[Xin chào anh Từ, tôi tên là Chu Giai Gia.]
Anh lên tiếng, giọng nói lành lạnh như nước suối:
[Xin chào, tên tôi là Từ Hành Chi.]
Biểu cảm trên gương mặt vẫn băng lạnh như thường.
Trời ạ.
Nếu có thể kết hôn với một người đàn ông có ngoại hình như vậy, cho dù mỗi ngày phải “mặt dày mày dạn la liếm” cơ bụng của anh, thì tôi cũng tình nguyện.
Sao còn phải nhắc đến chuyện tiền bạc làm gì chứ?
4
Thế mà Từ Hành Chi lại không mấy tỏ ra nhiệt tình với tôi.
Nhưng lần này anh cũng không còn sự lựa chọn nào khác.
Nhà tôi chỉ có mỗi hai cô con gái thôi.
Tôi và chị gái mình.
Nếu anh không thích tôi, vậy thì cũng chỉ có thể chọn giữa anh trai và em trai tôi thôi.
Vậy là sau ba tháng tìm hiểu, chúng tôi đã chính thức kết hôn.
5
Tuy nhiên trước khi kết hôn, tôi cũng biết, rằng anh là người bị gia đình ép phải lấy vợ.
Anh còn có một “bạch nguyệt quang”, cô ta đang là một minh tinh trong giới giải trí.
Tôi lo lắng nói với chị mình:
[Cái liên hôn quái quỷ thế này, còn phải đấu đá với tiểu tam tiểu tứ nữa sao?]
Nhưng chị tôi vừa vẽ lông mày, vừa khinh bỉ hỏi tôi:
[Em còn là xử nữ không?]
Tôi liền nói:
[Chị lượn đi.]
[Vậy thì em cũng chẳng thiệt thòi gì đâu.]
Chị ấy rớt chút nước miếng rồi nói tiếp:
[Với ngoại hình như anh ta, em ngủ một lần thì cũng là một lần có lãi, chưa kể còn có thể moi được nhiều tiền như nhà họ.]
[Vả lại, anh ta là con trai độc nhất của nhà họ Từ, sau này những thứ đó đều là của con em. Em chỉ cần chờ đến khi anh ta hẹo là được.]
Tôi nổi đóa lên nói:
[Chị à, sao có thể có những suy nghĩ đáng sợ như vậy chứ!]
[Hôn nhân là thứ thiêng liêng, đàn ông dù có chơi bời bên ngoài thế nào, thì cuối cùng cũng sẽ trở về nhà thôi!]
[Nhưng mà để xứng đôi với anh ta, nếu anh ta chơi thì em cũng sẽ chơi! Chồng em được yêu thích như thế, người làm vợ như em sao có thể không có ai để ý chứ!]
6
So với một đám cưới hoành tráng, thì tôi lại mong chờ đến đêm tân hôn hơn.
Anh đúng là không làm tôi phải thất vọng.
Anh đã thể hiện rất tốt, khiến tôi vô cùng…vô cùng hài lòng.
Thế nhưng…có điều là anh rất kiệm lời.
Dù là lúc nào cũng vậy, anh cũng rất kiệm lời.
Ba ngày sau tân hôn.
Anh không đi làm, lúc không đi ngủ thì sẽ đi ăn.
Lúc ở trên giường, tôi giống như một đóa hoa trắng tội nghiệp bị “tàn phá”.
Sự “tàn tạ” của tôi, khiến người ta thấy mà thương cảm.
Sau khi tỉnh dậy, anh cầm một quyển sách hoặc một tờ báo cũ để đọc.
Cũng chẳng biết bồi dưỡng tình cảm với tôi gì cả.
Hóa ra hẹn hò cũng chỉ là đi ăn uống, rồi đi xem phim.
Và đều là những cuộc trò chuyện rất đơn giản như:
[Đồ trung hay đồ tây?]
[Muốn xem phim gì?]
[Uống trà sữa không tốt cho cơ thể đâu.]
[Ăn đồ cay không tốt cho dạ dày.]
7
Hiện tại ngay cả những cuộc trò chuyện như vậy, cũng không còn nữa.
Chỉ có…
[Muộn rồi, ngủ đi.]
[Ngày mai qua nhà ba mẹ ăn cơm.]
[Buổi tối phải tăng ca, không về nhà ăn cơm.]
[Giúp tôi mang túi tài liệu màu xanh ở thư phòng đến công ty.]
[Chuẩn bị một món quà cho nhà họ XX, bà lão nhà đó mừng thọ chúng ta sẽ qua đó.]
Tôi thấy mình chỉ là một công cụ.
Mặc dù khi ở trên giường thì cảm thấy “không tồi”.
Nhưng sau khi kết hôn, anh lại đi làm ngay mà chẳng hề có tuần trăng mật.
Theo lời của người lớn thì là, hiện tại các dự án đang khởi công, mọi người đều rất bận.
Mới làm dâu, đơn độc trong một căn phòng trống rỗng, quả thật là một điều đáng sợ.
Mà tôi lại không muốn ra ngoài đi làm.
Sau đó chị tôi liền gửi cho tôi một đường link.
[Bạch Sương Sương cùng một người đàn ông bí ẩn hẹn hò tại khách sạn.]
Nhìn bóng lưng, đây chẳng phải là người chồng mới cưới của tôi đó sao.
Tôi trả lời chị mình:
[Cho dù anh ấy làm gì, thì em cũng sẽ tha thứ cho anh ấy.]
[Chị có biết Trần Cẩm Ngôn của nhóm nhạc nam XX không? Em là fan của anh ấy.]
[Em nhất định phải gặp được idol của mình, để xoa dịu trái tim cô đơn lạnh lẽo này.]
Chị tôi kiểu:
[Oke.]
8
Trần Cẩm Ngôn có vẻ ngoài tỏa sáng và điển trai, gặp ai cũng luôn nở nụ cười.
Cậu ta còn rất gọn gàng nữa.
Chị tôi đã giúp tôi check rồi, cậu ta vẫn chưa bị ai “vấy bẩn”.
Vừa mới debut không bao lâu, chưa nổi bật nhưng cũng không quá tệ.
Nhưng ai bảo tôi thích xem gameshow chứ.
Hề hề.
Một người chồng lạnh lùng và một cậu em năng động nhiệt tình, thay nhau mà “húp” thì tâm trạng thật là tốt.
Những sự tủi thân từ chồng, thì bạn trai sẽ là người giúp tôi xoa dịu.
9
Trần Cẩm Ngôn ngay lập tức được ký hợp đồng với công ty giải trí của chị gái tôi.
Sau đó, tiền và tài nguyên mà tôi muốn dành cho cậu ta đều phải chảy vào tài khoản của chị tôi.
Nơi cậu ta đang sống cũng là một biệt thự đứng tên chị tôi.
Hơn nữa, nó cũng không xa nhà tân hôn của tôi với Từ Hành Chi.
Nhà tân hôn nằm ở sườn núi.
Còn cậu ta thì ở dưới chân núi.
Đúng thật là!
Ai lại dám “công khai” ăn vụng chứ.
Thật không hiểu tại sao Từ Hành Chi lại tiết lộ tin tức đó.
10
Buổi tối, khi chồng đi tắm.
Tôi nằm bò trên giường nghịch điện thoại.
Trần Cẩm Ngôn đang kể cho tôi những tin đồn trong giới giải trí.
Tôi nghe mà cảm thấy thú vị vô cùng.
Cậu ta lại hỏi tôi:
[Chị à, có muốn xem cơ bụng không?]
Tôi nuốt nước bọt ừng ực.
Sau đó cậu ta gửi cho tôi bức ảnh của mình.
Không chỉ có cơ bụng thôi đâu, mà còn là cơ bụng lúc mới tắm xong vẫn còn đọng giọt nước.
Cậu ta nói:
[Chị ơi, em rất nhớ chị, gần đây em có ít lịch làm việc…khi nào chị đến thăm em vậy.]
[Chị không đến cũng chẳng sao, em chỉ là nhớ chị thôi mà.]