Kinh Trập chưa từng nói về chuyện tình cảm với ai, cũng chẳng biết phải diễn tả nó thế nào. Nhưng... chẳng phải cảm tình nên là thứ nhẹ nhàng, từ từ thể hiện sao? Vậy mà, khi vừa mở lời, cậu đã bị đẩy mạnh vào thân cây, cả đầu lưỡi cũng bị ép phải dâng ra để "bị ăn."
Dung Cửu thì thầm, giọng trầm thấp đầy uy hiếp:
“Ngươi muốn gặp người khác, miệng thì phải sạch sẽ, nhưng đầu lưỡi thì không cần bắt buộc.”
Kinh Trập ngơ ngác. Là như vậy sao?
Cậu khẽ bật ra tiếng nức nở, đôi chút sợ hãi. Cảm giác đau buốt như thể đầu lưỡi sắp bị nuốt mất khiến tay cậu bấu chặt vào vai Dung Cửu. Thế này có đúng không? Người bình thường liệu có làm thế này không?
Cơn đau dâng lên, làm đầu óc Kinh Trập như đặc quánh lại. Cậu dễ dàng bị Dung Cửu dẫn dắt, chẳng thể phản kháng, cho đến khi cảm giác đau nhói vì đầu lưỡi bị cắn khiến cậu giật mình tỉnh lại. Theo bản năng, cậu căng cứng người, gần như sắp bật khóc. Đúng lúc ấy, Dung Cửu mới chịu buông ra.
Kinh Trập lập tức đưa tay che miệng, ánh mắt hoảng loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT