Sáng hôm sau, trời thu mát mẻ, ánh nắng vàng rực rỡ.
Một cơn gió lạnh phơ phất khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Trong cung Trực Điện Tư, các cung nhân vừa làm xong việc, tụ lại thành từng nhóm nói chuyện rôm rả.
Kinh Trập hỏi thăm Thế Ân xem có biết ai tên "Khang Mãn" không. Thế Ân nhíu mày, nghĩ một lúc rồi đáp: "Hình như từng nghe qua cái tên này, nhưng không quen biết. Ngươi muốn gặp hắn?"
Kinh Trập vội xua tay: "Không, chỉ là vô tình nghe người ta nhắc tới. Ngươi cũng không cần đi hỏi."
Cậu không muốn đào sâu thêm, chỉ muốn xác nhận những gì mình nghe được vào đêm qua. Khi rời khỏi chỗ đó, Kinh Trập đã cố gắng xóa sạch dấu vết của mình. Dù có bị phát hiện rằng có người từng ở đó, họ cũng sẽ không biết cậu là ai. Trừ khi họ có "thiên lý nhãn" hay "thuận phong nhĩ".
Thế Ân nhướng mày, nhìn Kinh Trập một cách tò mò: "Nghe có vẻ lạ lùng."
"Chỉ là chút lo xa." Kinh Trập đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT