Lộc cộc ——
Có ngón tay khẽ chạm vào vai Kinh Trập, đánh thức cậu khỏi giấc ngủ mơ hồ. Cậu mở mắt trong trạng thái mê man, cảm giác lười biếng và mệt mỏi vẫn bao trùm.
Một mùi hương nhàn nhạt, quen thuộc phảng phất nơi chóp mũi.
Kinh Trập, vẫn nửa ngủ nửa tỉnh, hít một hơi thật sâu, sau đó thở ra một cách chậm rãi.
“Dung Cửu, đừng nháo.”
Cậu thả lỏng cơ thể, tựa như vô thức dựa vào vòng tay ấm áp gần đó, lười nhác như thể muốn ngủ tiếp.
… Nhưng khoan đã, vòng tay?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play