Vào cung, bất kể trước kia là người nơi nào, đều phải học nói tiếng phổ thông lưu loát.
Thế Ân khi mới vào cung, để học được thứ tiếng phổ thông chuẩn mực, đã tốn không ít công sức. Nếu mang theo khẩu âm quê nhà, ít nhiều sẽ khiến người khác coi thường.
Vừa rồi khi trò chuyện cùng Khấu chưởng tư, vì giọng nói quê hương của ông ta quá đỗi quen thuộc, Thế Ân lại không hề nhận ra... Khấu chưởng tư, hóa ra là đồng hương với cậu ta!
Kể đến đây, Thế Ân vui vẻ ngẩng cao đầu: “Khấu chưởng tư còn bảo rằng, ông ấy từng nhiều lần xin Khương chưởng tư thả ta qua chỗ ông, chỉ là Khương chưởng tư không chịu. Ai dà, đúng là ta đến đâu cũng sẽ tỏa sáng!”
Khi đó, Khấu chưởng tư còn hỏi cậu rằng, sau khi kết thúc kỳ khảo hạch cuối năm, cậu ta có muốn qua làm việc dưới quyền ông không.
Thế Ân đã phân vân, nhưng suy nghĩ rất lâu rồi mới lắc đầu, cười cúi mình đáp: “Đa tạ chưởng tư có lòng tốt. Chỉ là, tiểu nhân tin rằng bằng sức lực của chính mình, cũng có thể dần dần vươn lên trong Trực Điện Giám. Nếu đến lúc ấy tiểu nhân cần nhờ chưởng tư giúp đỡ, chắc chắn sẽ không ngại đến nhờ.”
Cậu nói xong, cười hì hì, thái độ thân thiện làm người khác rất dễ có thiện cảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play