Khi về đến nhà, Hứa Như Trần đã hồi phục gần như hoàn toàn. Nhưng Thẩm Tín vẫn không yên tâm, dặn anh nghỉ ngơi thêm một chút, đừng chạy lung tung.
“Hôm nay không còn cá nấu cà chua nữa rồi.” Hứa Như Trần ngồi trên ghế sô pha, vậy mà vẫn nhớ đến bữa tối đã hứa hẹn từ trước.
Thẩm Tín ngồi bên cạnh lướt điện thoại, nghe vậy liền mở ứng dụng đặt đồ ăn trước mặt anh, gõ tìm kiếm rồi đưa màn hình cho anh xem.
“Cá nấu cà chua của anh đây.”
Hứa Như Trần khẽ nghiêng người, cẩn thận tựa vào vai Thẩm Tín: “Lại có chút không muốn ăn nữa rồi.”
Thẩm Tín liếc mắt nhìn anh, tặc lưỡi một tiếng, lại có chút buồn cười.
Không biết từ khi nào, Hứa Như Trần ở trước mặt cậu đã không còn dáng vẻ nghiêm chỉnh như trước, cũng không còn giữ tâm lý “Mình có làm phiền cậu không?” hay “Cậu có ghét mình không?” nữa. Đối với Thẩm Tín, đây là một tiến bộ rất lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play