Hôm sau, cảnh sát vẫn tiếp tục tìm kiếm và thu dọn thi thể. Xá Triều cũng phải tham gia nghi lễ tế lễ mang theo cả Lâm Miêu.
Thẩm Tín không muốn đối mặt với những thi thể, vì vậy cậu quyết định đi dạo quanh khu vực này một chút. Ngày mai là có thể trở về, cậu phải tìm một món quà lưu niệm cho ai kia ở nhà.
Huyện Ngọ Đan nói nhỏ không nhỏ, là một nơi khá rộng. Nhưng nói lớn cũng chẳng lớn, vì một nửa diện tích là núi rừng không thể sinh sống. Đặc sản nơi đây phần lớn dựa vào các sản vật trên núi. Dĩ nhiên, mang danh là vậy, thật hay giả thì chẳng ai dám chắc.
Đi một vòng quanh vùng lân cận, Thẩm Tín vẫn không tìm được món quà nào vừa ý. Cuối cùng, cậu mở điện thoại để tra cứu các gợi ý.
Nhưng thật lòng mà nói, huyện nhỏ này không nổi tiếng đến mức có nhiều thông tin trên mạng, số kết quả tìm kiếm được ra cực kỳ ít.
Khi cậu đang cân nhắc khả năng về nhà tay không, một giọng nói vang lên từ phía sau:
“Là Thẩm Tín phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play