Sáng sớm hôm sau, chiếc xe đến đón Thẩm Tín đã có mặt.
Trên xe là Huyền Phong mà cậu quen thuộc, người lái xe là Thời Tô. Cả hai đều chào hỏi cậu, Thẩm Tín vừa bước lên xe liền thấy một chàng trai trẻ ngồi ngay ngắn ở hàng ghế sau.
Chàng trai trẻ tóc bạc sớm, cả người mặc đồ trắng, nhìn qua trông như mắc bệnh bạch tạng. Toàn thân toát lên vẻ yên tĩnh, chỉ khi Thẩm Tín lên xe, cậu ta mới ngẩng đầu liếc nhìn một cái. Nhìn thoáng qua cũng biết đây là một người trầm lặng, ít nói.
“Lâm Miêu,” Huyền Phong giới thiệu, “là người thừa kế của một gia tộc truyền thừa, rất giỏi múa tế lễ và kiếm thuật.”
Thẩm Tín tháo kính râm, ngay giây sau liền hiểu thế nào là gia tộc truyền thừa và múa tế lễ…
Gia tộc của cậu ta chuyên nhảy tế thần ở thôn quê. Nhà nghèo cộng thêm việc tóc bạc sớm từ nhỏ, nên Lâm Miêu đã bỏ học để theo nghề nhảy tế thần. Có lần khi đội công tác của cơ quan nhà nước đi ngang qua làng cậu ta, trong lúc làm nhiệm vụ họ phát hiện ra cậu. Sau đó, họ thương lượng với bố mẹ Lâm Miêu đưa cậu đi, cho cậu đi học, và sau này nhảy tế thần cho chính phủ. Cũng chính là cái gọi là múa tế lễ.
Đúng là một gia tộc truyền thừa ha.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT