Trên xe, vẫn là Hứa Như Trần lái, Thẩm Tín như thường lệ ngồi ở ghế phụ.
Phía trước là đèn đỏ, Hứa Như Trần dừng xe, liếc nhìn Thẩm Tín một cái. Nghĩ ngợi một chút, anh lấy từ trong túi ra viên kẹo mà cô bé tặng, tháo bao bì rồi cho vào miệng.
Là vị ngọt quen thuộc.
“Cô bé đó mà biết số phận của mấy viên kẹo này, chắc chắn sẽ hối hận vì đã tặng cho chúng ta,” Thẩm Tín nói như vậy.
Hứa Như Trần chớp mắt một cái, bộ dáng vô tội vô cùng: “Anh đâu có ăn kẹo của em.”
“Cần gì ăn của em.” Nói xong, Thẩm Tín bỗng nhiên ngừng lại, ý thức được rằng Hứa Như Trần đang ám chỉ không phải là viên kẹo mà cậu ăn
Tên này…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT