Thẩm Tín đối xử khá khoan dung với những người mình quen biết, dù rằng tiêu chuẩn để trở thành bạn bè của cậu rất cao.
Cậu tự nhận mình là một người thiên vị rõ ràng. Nói một cách dễ hiểu, mặc dù cậu luôn có những lời châm chọc với người khác, nhưng với bạn bè thì châm chọc sẽ ít hơn một chút, lời nói cũng bớt khó nghe, thậm chí đôi khi còn an ủi người ta vài câu—như vậy là quá hoàn hảo rồi.
Nghe Thẩm Tín tự đánh giá bản thân như vậy, Hứa Như Trần mỉm cười. Dù anh không có nhiều bạn, nhưng cũng hiểu rằng bạn bè không đến mức phải chịu đựng như thế.
Chuyện này để sau hãy nói. Tóm lại, Thẩm Tín đã đồng ý với viện trưởng sẽ đến xem tình hình.
Kể từ khi được nhận về Hứa gia, Hứa Như Trần chưa bao giờ rảnh rỗi như hiện tại. Khi đi học thì anh tập trung học hành, đến lúc tốt nghiệp lại chăm chỉ đi làm. Cuộc sống hằng ngày luôn được lấp đầy bởi lịch trình kín mít.
Bây giờ đột nhiên không cần đi làm nữa, anh chẳng biết phải làm gì tiếp theo. Khi Thẩm Tín vừa ngỏ ý muốn giữ anh lại ở nhà, Hứa Như Trần chỉ lặng lẽ nhìn cậu.
Trông thì có vẻ ngoan ngoãn nghe theo sắp xếp, nhưng nhìn thế nào cũng thấy đầy ấm ức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT