Bách hợp và hạt sen đều có chút đắng, nếu muốn che đi, chỉ có thể cho nhiều đường phèn. Nhưng bát chè bách hợp ngân nhĩ hạt sen của Hồ Mạn Mạn, khi vào miệng có vị đắng nhẹ, rất nhanh trở lại ngọt, như là ăn một bát trà ngon, không quá ngọt cũng không quá đắng.
Bà cả hiếm khi ăn chè, từng muỗng từng muỗng uống hết bát chè nhỏ.
Hồ Mạn Mạn thu bát lại: “Thưa bà cả, tôi cho thêm táo và bột củ sen vào, táo có chút chua, nấu nước dùng sẽ có vị ngọt trở lại, bột củ sen sẽ hấp thụ vị đắng, có tác dụng trung hòa vị đắng, không bị ngứa miệng.”
Bà cả gật đầu, chần chừ nói: “Tôi nghe nói, ống penicillin đó cô đã đưa cho Viên Tiểu Hoa, lúc đó, cô ta cũng không nói tốt cho cô.”
Hồ Mạn Mạn nhìn bát sứ trắng, một lúc lâu không nói gì.
Hồi lâu, cô mới nói: “Thế giới này, đối với phụ nữ thật không công bằng.”
Nếu nói cô là nữ phụ độc ác trong cuốn tiểu thuyết này, thì Viên Tiểu Hoa chỉ có thể coi như là một vật hi sinh đáng thương mà thôi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT