Ngày hôm sau, áo vest kia của Thẩm Kỉ Đường, Hồ Mạn Mạn đã giặt sạch, gấp lại để trong thư phòng của anh.
Anh cũng không thu lại, Hồ Mạn Mạn chỉ có thể cầm hộp cơm qua tìm anh.
Khác với mọi ngày, anh không chủ động ngồi đợi cô ở bàn ăn, mà ở trong thư phòng.
Hồ Mạn Mạn gõ cửa thư phòng: “Thiếu soái, đã đến giờ ăn sáng.”
Thẩm Kỉ Đường mở cửa thư phòng, nhìn áo vest trên bàn: “Đưa đồ cho cô, không cần trả lại cho tôi nữa.”
Gì, gì cơ?
Hồ Mạn Mạn không hiểu chắc ý của anh: “Nhưng áo vest này tôi không dùng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT