Bị mắng, Xuân Nha không nói được gì, mặt đỏ lên, dậm chân một cái, quay người bỏ đi.
Tam Ni ra ngoài cửa, tức giận không thôi, thừa dịp Thẩm Tiểu Nhã ăn bánh mà Hồ Mạn Mạn làm, đã mắng vài câu.
“Cũng không nhìn lại bản thân mình có thân phận gì, lại quản lý chúng ta.”
“Hừ, ở chỗ bà mợ hai mà không học được đạo lý trong sách vở gì, nhưng lại học được đầy đủ dáng vẻ cao ngạo kia, tất cả đều là nha hoàn, giày xéo ai chứ?”
“Bà mợ hai thì thế nào, dòng dõi thư hương đã suy tàn, cũng chỉ là một người nghèo kiết hủ lậu, ăn trong phủ chúng ta, uống cũng trong phủ chúng ta, tôi khinh!”
Hồ Mạn Mạn cũng nghe cô ta mắng đến ngẩn người, đưa Thẩm Tiểu Nhã vào nhà trẻ, Tam Ni vẫn không hết giận, nói: “Cô đến muộn không biết đấy, cô ta ấy hả, một lòng chỉ lo cho Thiếu soái, nếu không phải hồi Thu Quả bị bắn một viên đạn, cô ta cũng đã sớm lên giường với Thiếu soái rồi.”
Hóng được một cái tin thật lớn, Hồ Mạn Mạn: ...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT