Hôm nay Nguyễn phủ giăng đèn kết hoa, tiếng chiêng trống vang trời, náo nhiệt vô cùng.
Nguyễn Du ngồi trước bàn trang điểm, nhìn vào gương đồng phản chiếu hình ảnh của mình, ngẩn ngơ thất thần. Nữ tử mặc chiếc váy cưới màu đỏ thắm, trên váy thêu hình uyên ương đang nghịch nước, nhìn sống động như thật. Nàng đưa tay chạm vào đôi mắt của uyên ương, nhỏ giọng hỏi người đang chải tóc cho mình: “Tẩu tẩu, muội thật sự sắp xuất giá rồi sao?”
Tô Khởi Vân thấy nàng như vậy, không nhịn được đã nhẹ nhàng chọc vào trán nàng, cười nói: “Muội đấy, có phải vui quá nên ngẩn ngơ rồi không? Hôm nay chính là ngày đại hỷ của muội đó, chiếc váy cưới này, chính ta cùng muội may đấy.”
Sau khi được Tô Khởi Vân nhắc nhở, lúc này Nguyễn Du mới nhớ ra, đúng vậy, chiếc váy cưới này nàng và Tẩu tẩu đã chuẩn bị hơn một tháng, từng mũi kim, từng sợi chỉ đều là nàng cẩn thận thêu dệt, chính là để hôm nay mặc chiếc váy này gả cho Tống Hà.
Hôm nay chính là mùng tám tháng Giêng.
A Tương làm nha hoàn hồi môn, hôm nay cũng mặc trang phục vui tươi, nghe Nguyễn Du nói, liền tiến lại nói: “Tiểu thư vui quá quên mất hôm nay là ngày gì rồi.”
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ, Tô Khởi Vân vội vàng nói: “Ôi, nhìn thời gian cũng gần rồi, một lát nữa đoàn rước dâu sẽ đến, ta phải nhanh chóng chải tóc cho muội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT