Vụ án của Phương Ánh Nhu đã được kết thúc sau ba ngày, nàng ta thực sự không giết người, gói thuốc mà nàng ta gửi cho người ăn xin chỉ đơn thuần là thuốc làm đau bụng, chỉ có điều trong thuốc đau bụng đó có một vị thuốc phạm vào “thập bát phản”*, kỵ với một vị thuốc mà Nguyễn Du đã kê cho người ăn xin để chữa cảm, dẫn đến cái chết của người ăn xin.
*thập bát bản: về 18 loại thuốc tương phản kiêng kỵ nhau, không nên uống cùng.
Dù Phương Ánh Như không có ý định lấy mạng người ăn xin, nhưng người ăn xin Đại Lưu thật sự đã chết vì nàng ta, cuối cùng Tống huyện lệnh đã phán nàng ta ngồi tù một năm, để răn đe.
“Tiểu thư, cái đèn lồng này cũng phải mang đi sao?” A Tương nhìn chiếc đèn lồng thỏ nhỏ trong tay Nguyễn Du hỏi.
Nguyễn Du gật đầu: “Ừm, mang đi.” Chiếc đèn lồng này là lần đầu tiên Tống Hà làm tặng cho nàng, mặc dù nhìn không đẹp lắm, nhưng nàng rất thích, lần này đi Dương Châu còn không biết khi nào mới trở về, tự nhiên phải mang theo.
Mấy ngày trước ở trong viện của Mục thị, nàng đã công nhận tình cảm của mình, ban đầu Mục thị và Tần thị có ý định tổ chức hôn sự cho hai người, nhưng Tống Hà lại nói hắn muốn đợi đến khi Nguyễn gia được minh oan rồi mới thành thân với Nguyễn Du. Nguyễn Du biết, Tống Hà đang lo lắng cảm xúc của nàng.
Một ngày Nguyễn gia chưa được minh oan, một ngày nàng cũng không muốn gả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play