Khương Đường biết Hàn Dư Thanh rất tốt, hắn cũng không nói sai cái gì, chỉ là tư tưởng không quá giống nhau. Hàn Dư Thanh muốn cưới nàng, nàng gả cho hắn rồi thì không cần làm nha hoàn nữa. Nhưng nàng tình nguyện ở Yến Cơ Đường kiếm tiền chuộc thân, cũng không muốn gả chồng sớm rồi thân bị vây ở một phương hậu viện.
Nàng càng muốn đi theo Lục Cẩm Dao làm buôn bán, trải nghiệm hơn.
Khương Đường nói: “Không có, chỉ là tựa như ta thích một đóa hoa, nhưng ta càng thích bông hoa đó treo ở trên cành hơn vậy.”
Khương Đường cũng không biết Hàn Dư Thanh thích nàng ở điểm gì. Bọn họ chẳng qua cũng chỉ vội vàng gặp mặt ba lần mà thôi, mỗi lần gặp mặt nói chuyện không quá mười câu, chẳng lẽ thích vẻ ngoài xinh đẹp, thích tay nghề làm điểm tâm của nàng à.
Hàn Dư Thanh nói sẽ kiếm tiền nuôi nàng, vậy sau này nàng không còn đẹp, không thể làm điểm tâm nữa thì phải làm sao bây giờ.
Nàng không cần người khác nuôi.
Hàn Dư Thanh cúi đầu nhìn hà bao trong tay, khàn giọng nói: “Khương cô nương, có phải là bởi vì hôm nay ta quá đường đột, không có tam thư lục sính nên nàng mới…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT