Những dược liệu này cũng có thể đổi thành bạc, còn có một đôi vòng tay, một cây trâm hoa hải đường, một đôi khuyên tai trân châu, đều có giá trị không nhỏ. Xem như nàng có chút tài sản nho nhỏ rồi.
Coi như nếu bây giờ nàng ra khỏi phủ cũng không phải hoảng hốt. Chẳng qua để chuộc thân phải tốn không ít bạc, nói chung không thể sau khi ra khỏi phủ liền uống gió Tây Bắc mà sống. Ít nhất phải tích cóp đủ tiền mua một tòa nhà đã, còn có tiền làm vốn buôn bán nữa.
Khương Đường hít sâu một hơi, từ bên trong lấy ra một lượng bạc, cần tiết kiệm thì cứ tiết kiệm, cần tiêu thì cứ tiêu. Nếu không có d*c vọng tiêu tiền thì kiếm tiền còn có ý nghĩa gì nữa chứ! Ngày mai xem thử, nếu không còn phát sốt nữa thì sẽ ra phủ đi dạo.
Buổi chiều, Lộ Trúc trở về phòng hạ nhân một chuyến, trước tiên đưa thuốc cho Hoài Hề, sau lại đem những thứ mà Hàn Dư Thanh nhờ nàng ấy đưa giúp cho Khương Đường.
“Hàn quản sự nhờ ta mang đến cho ngươi.” Lộ Trúc chỉ lo tặng đồ, mặc kệ những chuyện khác, thấy Khương Đường đã tung tăng nhảy nhót không có việc gì, nàng cũng dễ trở về phục mệnh đại nương tử.
Khương Đường không nghĩ tới Hàn Dư Thanh sẽ tặng đồ cho nàng, Lộ Trúc ở chỗ này nàng cũng không tiện mở ra xem, chỉ là có chuyện sốt ruột muốn hỏi: “Lộ Trúc tỷ tỷ, ta có thể ra phủ được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play