Mang theo bọc vải xám ra khỏi cổng chùa, đi theo nha hoàn kia lên xe ngựa, ta hỏi: “Vị cô nương này, không biết nhà nào được Thế tử đặc biệt nhờ vả, để bần ni làm pháp sự?”
Nàng ta không đáp, chỉ nói: “Ngươi đi rồi sẽ biết.”
Xe đi khoảng nửa canh giờ, đến một tiểu viện, vừa mở cổng viện, một mùi hôi thối lập tức xộc vào mũi, bên trong khói mù mịt toàn là hơi ẩm và mùi thuốc. Khoảnh sân kia trông có vẻ đã lâu không được chăm sóc, cỏ dại mọc um tùm, giữa sân có một đống lửa, bên cạnh có một tấm ván gỗ, trên đó có một người nằm được che lại bằng vải thô, từ bàn chân chưa thối rữa nhìn lại, hóa ra là một nữ tử.
Chỉ nghe nha hoàn dẫn ta đến đứng bên ngoài không vào, nói với ta: “Ngươi vào đi, ta không vào nữa. Chính là nàng ta, Thế tử nói các người cùng vào Vương phủ, đưa nàng ta đi một chuyến cuối cùng.”
Lúc này trong phòng truyền đến tiếng xì xào, một nữ tử ăn mặc như nha hoàn, mặc bộ quần áo cũ, đầu tóc không chải, từ trong phòng đi ra, nàng ta trước tiên đưa mắt nhìn xe ngựa đang dừng ngoài sân, rồi gọi: “Có phải là Dong cô cô tới không?”
Nha hoàn đi cùng ta bên ngoài đáp: “Phải. Ngươi đừng chậm trễ lâu, ta và Tĩnh tâm sư phụ một lát nữa còn phải về Vương phủ.”
Nha hoàn mặc áo cũ quay đầu nhìn ta, vừa nhìn đã ngẩn người, bước tới nói: “... An Tĩnh? — Ngươi có phải là An Tĩnh không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play