Hầu hạ tiểu thư đến đại sảnh Vương phủ, Vương gia và Vương phi ngồi trên ghế với vẻ uy nghi, tiểu thư tiến lên thỉnh an, sau khi thỉnh an thì ngồi xuống dùng bữa. Ta bày món ăn cho tiểu thư, Hồng Nhạn lẽ ra phải đứng sau tiểu thư, nhưng nàng ta lại đứng bên cạnh Thế tử để hầu hạ gắp thức ăn cho hắn. Vương gia liếc nhìn mọi người trên bàn, ánh mắt dừng lại trên mặt ta một lúc, rồi thu hồi ánh mắt nói: “Trấn Quốc Hầu phủ có nhiều tài nữ mỹ nhân, quả thực mỗi người đều không tầm thường.”
Tiểu thư nghe vậy hơi sửng sốt, nhưng Hồng Nhạn bên cạnh lập tức lấy lòng: “Vương gia thật sự là quá khen.”
Sau bữa ăn, mọi người trở về viện, sau khi về đến phòng ta cảm thấy câu nói của Vương gia tối nay có chút kỳ lạ, tiểu thư chắc chắn đã nhận ra điều gì đó, ta lo lắng nhìn nàng, “Tiểu thư… Vương gia trong bữa ăn…”
Nàng như biết ta muốn hỏi gì, nhẹ nhàng nói: “Vinh Vương gia có tài xem tướng, người đời ai cũng biết.”
Ta nghi hoặc nhìn tiểu thư, cái gọi là “tài nữ” “mỹ nhân”, chỉ rõ là tiểu thư và Hồng Nhạn, cần gì phải xem tướng?
Tiểu thư thấy ta vẫn chưa hiểu, bèn nói: “Vương gia là nói tướng mạo ngươi bất phàm.”
Ta lại càng hoảng sợ: “... Làm sao có thể, nô tỳ khi còn nhỏ đã mất nhà, gần như trở thành xác chết bên đường, sao lại bất phàm…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT