Trên đường về Trúc Lý Quán, tiểu thư suốt dọc không nói gì, ta cũng không ngờ rằng, sáng nay ta và tiểu thư còn vui vẻ chơi đùa, giờ ra khỏi cổng viện, mọi thứ đã thay đổi… Vẫn nhớ hình ảnh thiếu gia quỳ trên đất, vẻ mặt ngây dại, ánh mắt đầy hối tiếc nhìn ta hầu hạ tiểu thư ra khỏi “Phúc Thọ Uyển”.
Vừa vào cửa, tiểu thư liền đi thẳng vào sương phòng, đóng cửa lại, nàng ngã đầu xuống giường, ta vội vàng tiến tới vỗ lưng nàng hỏi: “Tiểu thư? Tiểu thư?”
Khi tiểu thư gương mắt nhìn lên, trong mắt đầy nước mắt: “Cuộc đời giống như một vở kịch. Sáng nay vở kịch này diễn xong, nhưng hóa ra nhân vật chính lại là ta.”
“...Tiểu thư...”
“...Hầu phủ muốn kết thân với Vinh thân vương, tâm tư của thúc phụ không phải ta không biết... Trước đây trong phủ đã có lời đồn, nhưng ta cứ nghĩ thúc phụ muốn cho thiếu gia và Thế tử của Vinh thân vương kết thành ‘hữu nghị tặng thiếp’… Trăm triệu lần không ngờ được lại là ta. Vinh vương Thế tử đối với mang lòng chán ghét không có tình cảm tốt, nhất định là hắn có yêu cầu, nói phải có Hồng Nhạn mới được. Mà Hồng Nhạn lại là người mà thiếu gia yêu thích, làm sao có thể từ bỏ, thúc mẫu liền bày ra trò này, mời hắn vào cạm bẫy.”
Ta ngẩn người nói: “Mấy ngày trước còn làm thơ khuê oán châm biếm người khác, giờ thì… Tiểu thư sắp vào Vương phủ rồi.” Nói xong, trong lòng ta cũng khó chịu, lau nước mắt nói: “…Lời của Tịnh Tuệ đại sư quả thật rất đúng — ‘Người si mê làm việc si mê, cuối cùng chẳng còn gì cả.’”
Tiểu thư khóc nói: “Ngược lại hôm nay ngươi lại mạch lạc rõ ràng được như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT