Chẳng lẽ đúng như trên diễn đàn nói, người này là tài khoản phụ của đại thần Thiết Ngưu trong truyền thuyết? 

 Chuyện này cũng quá vô lý rồi. 

 Đại thần Thiết Ngưu là truyền thuyết hơn hai mươi năm trước, hiện tại đã sắp hơn năm mươi tuổi rồi, đừng nói đã qua thời kỳ đỉnh cao, cho dù là Thiết Ngưu thời còn trẻ có lẽ cũng không làm được chuyện này. 

 "Lão đại! Không xong rồi!" 

 Trong thời điểm Thương Khung Thần Cái đang vắt óc suy nghĩ, đột nhiên khung chat nhảy ra một tin nhắn. 

 Người gửi: Cẩu Tiểu Minh. 

 "Làm sao vậy?" 

 Cẩu Tiểu Minh này cũng là một trong những cao thủ nòng cốt của Hồng Hoa hội, hơn nữa quan hệ cá nhân với Thương Khung Thần Cái rất tốt, nên khi nhìn thấy tin nhắn của Cẩu Tiểu Minh, Thương Khung Thần Cái chỉ tiện tay trả lời lại. 

 "Mộ Dung tỷ dẫn người đi núi Hắc Phong rồi!" Cẩu Tiểu Minh trả lời. 

 "?" 

 Thương Khung Thần Cái nhìn thấy tin nhắn thì hơi sững sờ hỏi: "Cô ấy đi núi Hắc Phong làm cái gì?" 

 "Hình như là đi tìm Độc Cô Tiểu Linh kia để tính sổ." 

 "Độc Cô Tiểu Linh? Hình như người này ở cùng một chỗ với Ngưu Đại Xuân đúng không?" Thương Khung Thần Cái hỏi. 

 Trong năm người trên thông báo giang hồ thực sự có một người tên như vậy. 

 "Đúng vậy, cho nên ta mới gửi tin nhắn cho lão đại, hỏi xem có nên ngăn cản bọn họ không." Cẩu Tiểu Minh nói tiếp: "Ngưu Đại Xuân này chỉ mang theo mấy kẻ tép riu mà đánh qua được Hắc Phong trại, chắc chắn không đơn giản. Giai đoạn đầu trò chơi đã đắc tội với hắn có phải là có chút..." 

 "Chuyện này sao?" Thương Khung Thần Cái suy tư một chút nói: "Trước hết cứ để xem đã. Ngưu Đại Xuân này và bạn bè của hắn nhiều lần phá đám Hồng Hoa hội chúng ta, bản thân ta cũng muốn thử xem rốt cuộc người này là nhân vật nào." 

 Lúc trước Độc Cô Tiểu Linh phá đám nhiệm vụ của người Hồng Hoa hội, Vương Viễn ở phía sau đánh nhau với Cao Lão Đại. Hiện tại hai người lại tụ cùng một chỗ diệt Hắc Phong trại, đủ loại dấu hiệu cho thấy hai người này là cùng một phe. 

 Nếu Vương Viễn chỉ là người qua đường thì việc này chỉ là hiểu lầm, giai đoạn đầu của trò chơi, các bang hội lớn đều đang cần cao thủ, Thương Khung Thần Cái đương nhiên sẽ không tùy tiện trêu chọc Vương Viễn. 

 Nhưng nếu Vương Viễn và Độc Cô Tiểu Linh là một giuộc, vậy thì hành vi phá đám nhiệm vụ của Hồng Hoa hội không lâu trước đó chính là cố tình. 

 Thương Khung Thần Cái chỉ là không muốn trêu vào Vương Viễn, chứ không phải không dám trêu vào Vương Viễn. Một cao thủ như vậy cố tình đối đầu với mình, đương nhiên Thương Khung Thần Cái sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy. 

 ... 

 Cảnh báo của hệ thống bày ra cũng không phải để đùa chơi, ngộ nhỡ trên đường quay về bị diệt, công ty trò chơi chắc chắn không chịu trách nhiệm. 

 Nhận được gợi ý của hệ thống, năm người Vương Viễn vội vàng xuống núi. 

 "Ngưu ca, rốt cuộc là ngươi muốn ta giúp đỡ chuyện gì?" 

 Trên đường, Nhất Mộng Như Thị khó hiểu hỏi. Sau một chuyến làm nhiệm vụ, Nhất Mộng Như Thị đã thấy được bản lĩnh của Vương Viễn, thấy Vương Viễn không có đáng ghét như trước, vừa rồi còn đem "Thanh Tự Cửu Đả" cho mình, thì con lừa ngốc chết cũng đã trở thành Ngưu ca. 

 "Ha ha ha!" 

 Vương Viễn cười ha ha nói: "Cũng không phải là chuyện lớn gì, chỉ là muốn nhờ ngươi luyện công với ta thôi." 

 "Cùng ngươi luyện công?" 

 Nghe thấy lời Vương Viễn nói... mặt Nhất Mộng Như Thị tức thì đỏ lên, có chút khó xử nói: "Chuyện này... hình như không ổn lắm." 

 "Không hổ là lão Ngưu, quả nhiên da dầy!" 

 Mấy người khác nghe vậy cũng không nhịn được mà giơ ngón tay cái lên. 

 "Đại Võ Tiên" là một trò chơi võ hiệp, công pháp võ học trong trò chơi đa số đều dựa vào bản thân người chơi tự mình tu luyện, hai người cùng nhau tu luyện thì gọi là công pháp song tu. 

 Nhưng cái loại công pháp đó là dành riêng cho cặp đôi... Cái thứ dành riêng cho cặp đội thì tất cả mọi người đều hiểu được. 

 Lúc này Vương Viễn lại không ngượng miệng lớn tiếng muốn tìm con gái người ta luyện công cùng mình, trình độ vô sỉ có thể thấy rõ. 

 "Các ngươi nghĩ gì thế?" 

 Vương Viễn thấy biểu cảm này của mọi người, lập tức đen mặt nói: "Ta chỉ muốn nhờ Tiểu Mộng dùng ám khí đánh ta..." 

 "Uầy..." 

 Vương Viễn còn chưa nói hết lời, mọi người đã hít sâu một hơi. 

 Sớm đã cảm thấy tâm lý của tên hòa thượng này không bình thường, hiện tại chứng minh rồi... Thế mà lại có người tìm người khác dùng ám khí đánh mình, còn đứng yên chịu đánh chứ không chạy. 

 "Đếch đỡ được!" 

 Vương Viễn tức giận nói: "Công pháp này của ta có vẻ biến thái, phải bị đánh mới có thể thăng cấp! Mấy tên đáng khinh các ngươi có thể đừng suy nghĩ bậy bạ như vậy hay không!" 

 "Còn có công pháp chỉ cần bị đánh là thăng cấp?" Tên nhóc Bôi Mạc Đình liếc mắt nói: " Ta không tin, làm sao có thể có công pháp biến thái như thế." 

 Nghe thấy Bôi Mạc Đình nói vậy... Độc Cô Tiểu Linh ở bên cạnh nói chen vào: "Ta nghe nói, công pháp trong trò chơi này quả thực có rất nhiều cái yêu cầu biến thái, nghe nói còn có một loại công pháp phải cắt thằng nhỏ mới có thể luyện đấy." 

 "Thật sao? Khủng bố như vậy?" 

 Độc Cô Tiểu Linh vừa nói xong, đề tài lập tức bị chuyển đi. 

 Sắc mặt Bôi Mạc Đình tức thì trắng bệch. 

 Vừa đi vừa nói giỡn, năm người Vương Viễn đã đi tới chân núi Hắc Phong. 

 Bôi Mạc Đình là có khả năng bị kéo về bế quan, nên sau khi xuống núi y tính trực tiếp về môn phái giao nhiệm vụ, giao sớm yên tâm sớm. 

 Đinh Lão Tiên không chỉ là một kẻ yêu tiền, còn là một tên cuồng luyện công. Gã vừa có được Bàn Nhược Chưởng, cảm giác mới mẻ còn chưa qua đi nên quyết định luyện môn chưởng pháp này tới cảnh giới cao nhất mới ra khỏi núi. 

 Nghe thấy Vương Viễn nói vậy, mọi người sửng sốt, khó hiểu hỏi: "Sao vậy?" 

 "Chung quanh không có một người nào cả." Vương Viễn cẩn thận nhìn bốn phía chung quanh nói: "Mọi người cẩn thận một chút, có thể có người đang mai phục chúng ta." 

 "! !!" 

 Mấy người khác nghe vậy thì trong lòng hoảng sợ, vội vàng đứng thành vòng tròn lưng tựa lưng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play