Người chơi phụ trợ Đinh Lão Tiên cuối cùng cũng học được một môn võ học loại chiến đấu, Độc Cô Tiểu Linh cũng nhận được một quyển bí tịch về thuật cơ quan. 

 Nhất là Vương Viễn, không những lấy được một binh khí vừa tay, còn học được Ác Long Đào Tâm Trảo, Dã Cầu Quyền cũng lên tới cảnh giới Hạc Lập Kê Quần sau khi đánh chết Tôn Tam Phách, để hắn lĩnh ngộ được thêm một chiêu Hắc Bạch Điên Đảo. Mặc dù tên của chiêu thức này có chút kì lạ nhưng nó lại có khả năng gây choáng đối thủ khi tấn công. Đến lúc này Vương Viễn bắt đầu cảm thấy Dã Cầu Quyền có bí mật gì đó. 

 Tóm lại lần làm nhiệm vụ này mọi người đều có thu hoạch rất phong phú, chỉ có Nhất Mộng Như Thị tương đối bi thảm. 

 Lần làm nhiệm vụ này đóng góp của Nhất Mộng Như Thị chỉ kém mỗi Vương Viễn và Bôi Mạc Đình, nhưng thu hoạch cơ bản là số không, điểm hiệp nghĩa tăng thêm năm điểm, còn lại không có gì. Thế nhưng Ngũ Độc Giáo là tà phái, điểm hiệp nghĩa tăng lên chẳng để làm gì cả. 

 Mặc dù Nhất Mộng Như Thị không nói gì nhưng Vương Viễn vẫn có chút áy náy, dù sao người ta cũng giúp mình làm nhiệm vụ, chẳng lẽ một chút tiền dịch vụ cũng không có. 

 Suy nghĩ một chút, sau đó Vương Viễn lấy quyển "Thanh Tự Cửu Đả" kia đưa cho Nhất Mộng Như Thị. 

 "Cái này... Cái này là ý gì?" 

 Thấy Vương Viễn đưa công pháp cho mình, Nhất Mộng Như Thị có chút bất ngờ. 

 Theo lý mà nói, Nhất Mộng Như Thị đúng là học ám khí công pháp, phái Ngũ Độc chủ yếu dùng độc để tấn công, thủ pháp ám khí tương đối yếu, Thanh Tự Cửu Đả đối với người chơi Ngũ Độc vô cùng quý giá. 

 "Ha ha!" Vương Viễn cười cười nói: "Quyển công pháp này ta cầm cũng không có tác dụng gì, ngươi cầm đi!” 

 "Cái này... Sao có thể vô liêm sỉ như vậy? Ta chỉ giúp bằng hữu một chút thôi..." Nhất Mộng Như Thị ngượng ngùng nói. 

 Người có tính khí nóng nảy thường rất dễ đoán, ở trong suy nghĩ của Nhất Mộng Như Thị, nếu giúp đỡ bạn bè còn thu tiền thì có chút không đúng. 

 "Ngươi coi ta là bạn, cái này coi như là ta tặng cho ngươi." Vừa nói, Vương Viễn vừa nhét quyển công pháp vào tay Nhất Mộng Như Thị. 

 "Cầm đi, cầm đi!" Bôi Mạc Đình ở bên cạnh cũng nói: "Ở cùng lão Ngưu ngươi có quyển được vô liêm sỉ, ngượng ngùng làm gì." 

 "Vậy... Vậy được rồi." Nhất Mộng Như Thị đỏ mặt, cầm lấy Thanh Tự Cửu Đả. 



 "Đúng rồi tiểu Mộng." Thấy Nhất Mộng Như Thị lấy công pháp, Vương Viễn cười híp mắt: "Ta có chuyện cần ngươi hỗ trợ..." 

 "A? Chuyện gì?" Nhất Mộng Như Thị tò mò hỏi. 

 Vương Viễn chuẩn bị trả lời, đột nhiên nhắc nhở của hệ thống truyền vào trong tai hắn. 

 [Hệ thống nhắc nhở: Hắc Phong trại bị tiêu diệt, hệ thống đang tạo mới phụ bản Hắc Phong trại, mời người chơi rời khỏi phạm vi của Hắc Phong trại. Trong thời gian quy định nếu người chơi không rời khỏi Hắc Phong trại, xảy ra tổn thất thì trò chơi không chịu trách nhiệm, quyền giải thích cuối cùng của trò chơi đều thuộc về công ty Long Đằng.] 

 Năm người đồng thời nhận được gợi ý của hệ thống, trên bầu trời trong trò chơi cũng chạy thông cáo giang hồ. 

 [Giang hồ thông cáo: Phụ bản Hắc Phong trại cấp 15 đã mở, người mở: Ngưu Đại Xuân, Bôi Mạc Đình, Độc Cô Tiểu Linh, Nhất Mộng Như Thị, Đinh Lão Tiên. Năm vị đại hiệp làm người mở đường, tên của bọn họ đã được ghi vào sử sách giang hồ.] 

 Thông cáo giang hồ chạy ba lần. 

 Sau khi nhìn thấy tin tức này, bang chủ các bang hội lớn trong trò chơi đều trợn tròn mắt. 

 "Không, không thể nào! Hắc Phong trại bị năm người dọn sạch? Mẹ nó, hệ thống đang đùa ta à?" 

 "Làm sao có thể? Rốt cuộc đám người kia có lai lịch gì? Chỉ năm người mà đánh hết cả núi Hắc Phong?" 

 Hết lần nọ đến lần kia đọc tên năm người Vương Viễn trên thông cáo giang hồ, bang chủ các bang hội lớn vẫn mang vẻ mặt khó mà tin được. 

 Trong "Đại Võ Tiên", phụ bản trò chơi phải do người chơi tự mình mở ra. 

 Sau khi người chơi thanh lý sạch sẽ khu vực đó thì nó sẽ chuyển thành phụ bản, tên người chơi thanh lý khu vực đó sẽ được khắc lên tấm bia đá ở cửa lối vào phụ bản, để cho tất cả người chơi chiêm ngưỡng. 

 Nói trắng ra có nghĩa là đã người đầu tiên vượt qua phụ bản. 

 Bởi vì người chơi đầu tiên mở ra phụ bản chính là bản thật, độ khó cao nhất, còn sau này những người chơi khác đánh quái chỉ là bản mô phỏng, có thể điều chỉnh độ khó. 

 Cho nên, có thể khai phá một cảnh phụ bản là tiêu chuẩn để đánh giá thực lực một bang hội, có thể khắc tên người chơi của bang hội mình lên bia đá là một vinh quang rất lớn, nhờ vậy mới có người chơi gia nhập làm lớn mạnh bang hội của mình. 

 Chính vì nguyên nhân này, nên từ khi game phát hành tới nay, những bang hội lớn như Hồng Hoa hội cứ người sau nối tiếp người trước, không chỉ một lần cử người chơi tinh nhuệ nhất trong bang đi tấn công Hắc Phong trại, với ý đồ khai phá phụ bản Hắc Phong trại. 

 Đây không phải là lần đầu tiên Thương Khung Thần Cái nghe tới cái tên Ngưu Đại Xuân này. Người này trước đó một mình đánh chết Quần Hiệp, sau đó lại liên thủ với người khác đánh chết Dư Thương Hải. 

 Hiện tại còn quá đáng hơn, chỉ tùy tiện dẫn theo bốn người chơi vô danh mà đã xử lý xong cục xương Hắc Phong trại mà tất cả các bang hội lớn gặm mấy ngày không xong. 

 Một kẻ ghê gớm như thế trước đó lại không có danh tiếng gì, giống như từ dưới đất đột nhiên mọc ra vậy, con mẹ nó quả thực làm cho người ta không thể tìm thấy đầu mối. 

 Phải biết rằng, danh hiệu cao thủ trong trò chơi rất có sức ảnh hưởng, vừa có tiếng nói vừa có tài nguyên, theo lẽ thường thì cao thủ đều sẽ không dễ dàng thay đổi ID. Thế nhưng hiện giờ đột nhiên xuất hiện một Ngưu Đại Xuân, hắn là thần thánh phương nào?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play