Vương Viễn có thực lực mạnh mế như vậy, mà ngay cả hai mươi mốt điểm thuộc tính cũng không có.

Thực sự khiến người ta khó mà chấp nhận được.

"Nói đi." Lúc này, Độc Cô Tiểu Linh ở bên cạnh xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện hỏi: "Rốt cuộc ngươi có bao nhiêu điểm ngộ tính?"

"Liên quan khỉ gì đến ngươi!" Vương Viễn liếc mắt nhìn mấy người họ một cách hung dữ, sau đó đổi chủ đề hỏi Đinh Lão Tiên: "Rốt cuộc ngươi có lấy hay. không đây! Bằng không ta sẽ bán cho người khác."

"Lấy! Lấy!"

Đinh Lão Tiên nghe vậy, vội vàng nhận bí tịch "Bàn Nhược Chưởng' trong tay Vương Viễn bằng hai tay, rồi đưa ba mươi lượng vàng ra.

Bàn Nhược Chưởng này chính là võ học thượng thừa của danh môn chính phái, luyện đến trình độ cao nhất, thì uy lực có thể so với Tuyệt Học, đừng nói ba mươi lượng vàng, cho dù là ném vào hội đấu giá với giá năm mươi lượng vàng cũng sẽ có người muốn cướp.

Một thân nội công của Đinh Lão Tiên không có một chút chiêu thức công kích nào, hiển nhiên rất ao ước việc được đánh ra đòn tấn công, đương nhiên sẽ không bỏ qua quyển bí tịch công pháp này rồi.

Sau khi nhận công pháp, Đinh Lão Tiên dùng hai tay võ lên "Bàn Nhược Chưởng", quyển sách hóa thành một đường hào quang rồi chui vào cơ thể Định Lão Tiên.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã học được võ học Trung Cấp "Bàn Nhược Chưởng”, căn cốt +... Cảnh giới hiện tại là Sơ Khuy Môn Kính, học được chiêu thức: Thụ Tưởng Hành Thức, Vô Sắc Vô Tướng...]

Thân là võ học Trung Cấp có thể so với Tuyệt Học, thuộc tính của Bàn Nhược Chưởng hiển nhiên cực mạnh. Nhìn vào phần giới thiệu của "Bàn Nhược Chưởng” trong bảng, khóe miệng của Đinh Lão Tiên như sắp kéo tới tận gáy.

Sử dụng Bàn Nhược Chưởng đều dựa vào nội lực, nội lực và tu vi của Trấn 'Tam Sơn cực kỳ yếu, cho nên nó không có lợi. Mà Đinh Lão Tiên lại tu luyện nội công Trung Cấp của phái Nga Mi là Cửu Dương Công, nội công và tu vi cực cao, đã tới cảnh giới Lược Hữu Tiểu Thành.

Cửu Dương Công của ba phái Thiếu Lâm, Võ Đang và Nga Mi, vốn cùng một cội nguồn, như vậy, Bàn Nhược Chưởng nằm trong tay Đinh Lão Tiên, hiển nhiên là nước chảy thành sông.

Có Bàn Nhược Chưởng, Đinh Lão Tiên từ chỗ làm hỗ trợ trong tổ đội và không có một chút sát thương nào, đã một phát trở thành sát thương chính mạnh mẽ.

Nếu đã chơi game online võ hiệp, có mấy ai bằng lòng làm hỗ trợ. Huống chỉ Đinh Lão Tiên còn là người đàn ông duy nhất trong phái Nga Mi, cho đến tận bây giờ, Đinh Lão Tiên vẫn luôn được con gái bảo vệ. Hiện giờ đã có năng lực chiến đấu, tâm trạng của gã đã không thể miêu tả được.

"Đil Lên núi thôi!"

Làm trung tâm thì lên mặt, câu này là để nói loại người giống như Đinh Lão Tiên, vừa rồi cả đám còn sợ hãi, nhưng bây giờ đã có võ học chiến đấu rồi, lập tức muốn thể hiện trước mặt mọi người một chút.

"Không được!"

Đúng lúc này, Nhất Mộng Như Thị chỉ vào cây gậy mà Trấn Tam Sơn đã để lại ở nơi cách đó không xa: "Ở đây vẫn còn vũ khí nữa kìa."

“Ngươi cứ nhặt lên là được." Vương Viễn đảo mắt rồi đáp.

Trấn Tam Sơn tổng cộng đã rơi ra một quyển công pháp, một thanh thiền trượng. Công pháp bị Vương Viễn cầm mất, hiển nhiên hắn cũng chẳng quan tâm gì thanh thiền trượng này.

"Phí lời! Nếu ta lấy được, ta còn không lấy sao?" Nhất Mộng Như Thị tức giận.



"Không lấy được? Ta thử xem?"

Vừa rồi Bôi Mạc Đình bị Trấn Tam Sơn đánh đến ngã chổng vó, nên cũng không nhìn thấy chuyện gì đã xảy ra ở phía sau, vừa nghe được lời của Nhất Mộng Như Thị, Bôi Mạc Đình đi tới với vẻ mặt không tin có chuyện kỳ lạ. Y kéo tay áo. định nhấc thanh thiền trượng lên, kết quả thanh thiền trượng đó vẫn không hề dịch chuyển như cũ.

"Khà khả!"

Lúc này, Vương Viễn cười khà khà rồi bảo: "Ta đã cầm quyển công pháp rồi, nên ta cũng không tiện chiếm hết lợi ích của mọi người, như vậy đi, ta có một ý kiến khác.”

"ý kiến gì?" Mọi người đều quay đầu hỏi.

"Ai có thể lấy được, thì cây gậy là của người đó." Vương Viễn nói một cách vô liêm sỉ.

"Đừng có mặt dày!"

Vương Viễn vừa nói ra lời này, những người khác không hẹn mà cùng giơ ngón giữa lên với Vương Viễn.

Cái gì gọi là lập đền thờ cho kỹ nữ? Cứ nhìn Vương Viễn là hiểu!

Ngoài miệng thì nói không chiếm lợi ích, hành động lại rất thực tế. Các vị có mặt ở đây, ngoài hắn ra thì ai có thể cầm thanh thiền trượng đó lên được? Cũng không ai có thể nói chiếm lợi ích một cách quang minh chính đại, trong sạch và thoát tục như vậy hết.

“Ngươi lấy đi... lấy được thì là của ngươi.”



Mọi người đều lắc đầu, cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ.

Mặc dù khinh thường, nhưng mọi người cũng không có cách khác.

Vũ khí của BOSS thì chắc chắn không phải đồ tầm thường, những người khác không lấy được, cứ để đây thì cũng lãng phí, chỉ có thể để Vương Viễn được hời thôi.

“He he!”

Vương Viễn cũng không khách sáo, cười he he đi đến bên cạnh thanh thiền trượng, nhấc nó lên.

“Thuộc tính gì vậy?”

Thấy Vương Viễn cầm thanh thiền trượng lên, mọi người đều tò mò hỏi.

Trong "Đại Võ Tiên", chỉ khi trang bị ở trong tay người chơi thì mới nhìn thấy được thuộc tính của nó, mọi người đều rất tò mò về thuộc tính của thanh thiền trượng mà không ai nhấc lên nổi trừ Vương Viễn này.

Vương Viễn nghe thế thì tiện tay mở thuộc tính ra xem.

[Thủy Ma Thiền Trượng]

Phẩm chất: Lợi Khí

Ngoại công: + 60

Nội công: + 20

Độ bền: không

Yêu cầu sử dụng: Lực tay 62 (Khi trang bị chiêu thức hệ trượng, thuộc tính ngoại công + 30)

Đánh đâu thẳng đó: thanh thiền trượng này được luyện từ thép ròng, phẩm chất kiên cố không gì địch nổi, cực kỳ nặng, không gì có thể tổn hại.

Người chơi bẩm sinh có điểm lực tay tuyệt đối nhiều nhất cũng không quá bốn mươi điểm, công pháp cấp bậc Tuyệt Học thì cũng chỉ có thể cộng thêm

nhiều nhất hai mươi điểm.

Có nghĩa là, cho dù là người chơi bẩm sinh có điểm lực cánh tay tuyệt đối, học công pháp Tuyệt Học thì cũng không thể nhấc được thứ này lên.

'Thế mà Vương Viễn lại có thể nhấc nó lên một cách nhẹ nhàng, có thể thấy được lực tay của Vương Viễn cực cao, thậm chí còn có thể nói là cao kinh khủng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play