Lần đầu tiên cháu trai trải nghiệm cảm giác bị người ta và mặt, cái người vả mặt cậu ấy còn là bà trẻ của mình. Giữa cậu ấy và Cố Tây Khởi, thế mà cô lại lựa chọn Cố Tây Khởi. Cậu ấy bị vứt bỏ một cách vô tình thế đấy.
Kiều Thần giận dữ nhìn Cố Tây Khởi rồi quay đầu rời đi. Mấy người Lỗ Nhị vội vàng nói “tạm biệt bà trẻ” rồi đi theo.
Kiều Ấu mím môi, cô đang muốn đuổi theo thì Cố Tây Khởi bên cạnh thở dài nói: “Có phải cậu ta bị cậu chiều quá sinh hư rồi không, tôi thấy tội cho cậu thật đấy, nếu mà là tôi, tôi nhất định sẽ không làm cậu khó xử.”
Nói xong, Cố Tây Khởi thầm nhướn mày. Không ngờ tới mình có thể vận dụng mấy thứ trong “Trích lời trà xanh” mà mình đọc bừa được thuần thục đến thế. Mặc dù nói mấy lời kia xấu hổ thì có xấu hổ một chút nhưng hữu dụng là được.
Vừa nghe thấy thế, quả nhiên đôi chân đang rục rịch muốn cất bước của Kiều Ấu sững lại, bà trẻ chẹp miệng: “Đúng là bị chiều quá sinh hư rồi.”
Có điều không phải bị người làm bà như cô chiều mà là bị Kiều Hành Vượng - ba của nó chiều hư. Dù sao thì cô cũng không chiều con cháu.
Vừa nhớ tới vẻ mặt vừa rồi của cháu trai, Kiều Ấu lại đau đầu nhức óc. Là người nhà họ Kiều, sao có thể không phân rõ phải trái như thế? Cô định tối nay sẽ dành thời gian nói chuyện về vấn đề dạy dỗ Kiều Hành Vượng và Kiều Thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT