Tối nay lại tiếp nữa được không à?
Cố Tây Khởi lười biếng đưa mắt liếc nhìn Kiều Ấu, trong giọng pha chút ý cười, đáp: “Đương nhiên là được rồi.”
Trịnh Điềm Tranh ngồi bên cạnh, nghe hết từ đầu chí cuối câu chuyện thì không kìm được kêu lên: "Hai người các cậu là chắc chắn là một đôi đã được khóa chặt với nhau, chìa khóa bị tớ nuốt luôn rồi." 
Sao mà không phải cho được! Chắc chắn là được!
Kiều Ấu nghe thấy vậy, đôi mắt mèo của cô hơi trừng lớn, đáy mắt thoáng qua vẻ khó tin. Giọng cô khẽ run rẩy: “Cậu nói như vậy... E là không ổn lắm đâu?” Nuốt chìa khóa cái gì chứ, làm vậy thì cũng quá điên rồ. Cô vừa nghĩ vừa nói: “Cậu... Lý trí lên, tỉnh táo lên?" Nếu không thì sẽ dễ xảy ra tai nạn chết người đấy!
Trịnh Điềm Tranh không nhịn được mà bật cười thành tiếng: “Không thể tỉnh táo lý trí thêm được, tớ mặc kệ, tớ đã nuốt chìa khóa rồi.” Dứt lời, cô ấy còn làm cả động tác ném chìa khóa vào miệng rồi nuốt xuống.
Nhìn thấy cảnh này, Kiều Ấu mới chậm rãi thở ra một hơi. Suy cho cùng, cô đã sống ở thế giới hiện đại này nhiều ngày như vậy rồi, bà trẻ ít nhiều cũng đã có tiến bộ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play