Nói thật, mấy người Kiều Thần bọn họ nói gì đó, Kiều Ấu đều nghe không hiểu, cả người như lọt vào trong sương mù. Cái gì mà LPL , dã chiến, thi đấu mùa hạ, thi đấu toàn ngôi sao, đây là mấy thứ quỷ gì vậy? Đồ nhà quê như cô, đừng nói những từ ngữ chuyên nghiệp này, thậm chí ngay cả sân bay cũng chưa từng được đi.
Thấy bọn họ lập tức muốn khởi hành, Kiều Ấu nhanh tay giữ chặt vạt áo cháu trai của mình, tránh cho vận mệnh bị bỏ lại.
Bây giờ Kiều Thần muốn đi gây chuyện nên thực lòng không muốn mang theo một cái đuôi nhỏ phiền toái, nhưng khi đối diện với ánh mắt ướt sũng kia của Kiều Ấu, lời cự tuyệt trên môi vòng vo vài lượt cuối cũng cũng không nói ra miệng: “Được rồi được rồi, mang cô đi cùng là được chứ gì!”
Trên mặt Kiều Ấu lập tức lộ ra nụ cười tươi roi rói ngọt ngào: “Cảm ơn cháu trai, cháu trai thật là người tốt.”
Kiều Thần lần đầu tiên trong đời được phát thẻ người tốt: …
Mấy lần cậu muốn uốn nắn lại xưng hô của cô, nhưng bây giờ rõ ràng không phải là lúc xoắn xuýt chuyện nhỏ nhặt này. Nếu thời gian khởi hành muộn, nói không chừng người đã đi mất, nếu không chặn được người, cậu ta còn ra oai phủ đầu thế nào?
Trước đó không lâu Kiều Thần mới có bằng lái nên có thể tự lái xe, cậu dùng thời gian nhanh nhất lấy xe từ gara để xe của trường học, sau đó hô với ba người đứng ở ven đường: “Mau lên xe! Thời gian rất gấp bách, đừng để mất dấu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play