Kiếm nhỏ cố gắng chui ra khỏi chăn, vừa ló ra thì bị Túc Lê nhanh tay đè xuống, cậu nhẹ giọng trách mắng: “Ngủ thôi.”
Sáng hôm sau, Túc Lê bị Túc Minh đánh thức sớm. Hôm nay vẫn là ngày làm việc nên ba Túc dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho hai đứa nhỏ. Ngoài món cháo kê quen thuộc, ông ấy còn chuẩn bị thêm vài món thịt và rau, đảm bảo đầy đủ dinh dưỡng cân bằng.
Vừa tỉnh dậy, Túc Lê lập tức cảm nhận được sự khác biệt trong giác quan của mình. Điều dễ thấy nhất là cậu có thể bắt được những tia linh khí yếu ớt. Điều này là tin tốt đối với cậu, người từ lâu đã phải dựa vào ăn uống và tu luyện cơ thể. Không chỉ vậy, các giác quan của cậu cũng dần trở nên nhạy bén hơn. Cậu còn có thể ngửi thấy một số mùi quen thuộc mà yếu ớt, giống như mùi yêu khí.
Nhưng nghĩ lại cũng chẳng có gì lạ, Phong yêu đã ra vào nhà mấy lần, nhà có chút yêu khí cũng là bình thường.
“Lạ thật, sao hôm nay Túc Úc vẫn chưa dậy?” Ba Túc vừa cho hai đứa nhỏ ăn sáng xong thì ngước lên nhìn chiếc đồng hồ treo tường trong phòng khách. Đã đến giờ mà Túc Úc thường đi học.
Mẹ Túc đang xem tin tức, nghe vậy thì ngừng lại: “Ngủ quên rồi chăng?”
“Anh trai ngủ rồi!” Túc Minh reo lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT