Từ tận đáy lòng Hứa Tiểu Gia rất thích người chị họ này, cậu ấy vô cùng ngưỡng mộ cô: "Đúng vậy, chị họ, từ nay về sau, chị chính là chị gái ruột của em, chị nói gì em cũng nghe lời chị hết."
Liên Kiều ra tay giúp đỡ họ vì tình cảm sâu sắc và nhân phẩm cũng tốt của hai anh em họ.
“Cứ cầm lấy tiền đi, coi như em cho hai người mượn, sau này cộng thêm cho em chút tiền lãi là được."
"Cái này..." Hứa Gia Thiện do dự, hiện tại bọn họ không có một xu dính túi, không có thức ăn, không có gì cả.
“Anh, anh nhận lấy đi.” Hứa Tiểu Gia nhẹ giọng khuyên nhủ: “Cùng lắm thì chúng ta bán mạng cho chị họ.”
Hứa Gia Thiện sửng sốt, nhìn chằm chằm vào em trai mình, em trai suy nghĩ linh hoạt hơn anh ấy, đáng tiếc lại bị tật khập khiễng, không làm được việc nặng, cũng không đọc được nhiều sách vở.
Cuối cùng, Hứa Gia Thiện chỉ nhận năm mươi tệ và không lấy gì thêm.
Mặt trời đã lên cao, bây giờ đã là giữa trưa, cái bụng của Liên Kiều đang cồn cào: "Em đói bụng quá, muốn ăn gà hầm nấm, hai người có nấu được không?"
Có tiền, cô không muốn để bản thân ấm ức, cô phải ăn thứ gì đó để bồi bổ.
Hứa Tiểu Gia gật đầu thật mạnh: "Biết, nhưng lấy gà ở đâu bây giờ?"
Liên Kiều sờ sờ số tiền trong túi nói: "Em đi một lát rồi về, cứ chuẩn bị sẵn một nồi nước sôi rồi chờ đấy."
Cô không coi anh em họ là người ngoài, cô rất tùy tiện, điều này khiến anh em nhà họ Hứa thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đây là lần đầu tiên hai anh em nhà họ Hứa đến nhà họ Kiều, không nhịn được mà ngó nhìn xung quanh, chỉ là một ngôi nhà đất, bên ngoài có bếp lò và sân xung quanh, vậy là thành một ngôi nhà.
Căn nhà đất không lớn, chỉ mười mét vuông, tồi tàn đến mức khiến người ta không nhịn được mà thở dài.
So với gia đình bình thường còn nghèo hơn.
Nhưng mà, một gia đình bình thường như vậy sao có thể nuôi được một cô con gái tại giởi như thế này nhỉ?
Hứa Tiểu Gia nhóm lửa đun nước, bận rộn vô cùng, cậu quay người lại nhìn thấy Hứa Gia Thiện đang ngơ ngác: "Anh, anh sao vậy?"
Ánh mắt Hứa Gia Thiện trống rỗng: "Sao em họ lại có thể lợi hại như vậy? Anh chưa từng nghe qua."
Hứa Tiểu Gia im lặng một lúc, chợt nhìn đống sách ngay ngắn bên giường, đủ thứ sách, bao gồm sách toán, vật lý, hóa học, tiếng Anh, tiếng Trung và sách y học.
Vật dụng nhiều nhất trong nhà là sách, quyển nào cũng đã cũ.
“Có lẽ chị ấy nghĩ thông rồi.”
Hứa Gia Thiện sửng sốt: "Cái gì?"
Hứa Tiểu Gia rút một quyển sách tiếng Anh, cứ như sách trời thế này, một chữ cậu cũng không hiểu.
Cậu ấy rất khâm phục: “Trước đây vẫn ưu tú như vậy chỉ là đã bị giấu đi thôi, vì không muốn tạo quá nhiều áp lực cho chị gái nuôi, dì cũng không muốn chị ấy quá xuất sắc, dù sao thì chị gái nuôi cũng là một đứa trẻ ốm yếu, khi bị kích thích sẽ ngất xỉu.”
Cậu ấy đặc biệt hỏi thăm chuyện của chị họ mình, đặc biệt là những xáo trộn gần đây, mối tình giữa con gái thứ hai của nhà họ Kiều và con trai của trưởng thôn đã lan truyền từ đầu thôn đến cuối thôn, thậm chí còn truyền tới các làng khác.
Không có cách nào, thời này cũng chẳng có trò gì để giải trí, buôn tin tức mới nhất trong thôn là thú vui lớn nhất của bọn họ.
Ai có thể chịu đựng được việc bị cả người thân và bạn trai phản bội?
Dưới sự kích thích mạnh mẽ, tính cách sẽ có sự thay đổi lớn, đây chẳng phải là chuyện bình thường?
Vừa nhắc tới Kiều Mỹ Hoa, hai người cùng cau mày, trong lòng đều không vui.
Họ không hiểu tại sao có người lại yêu thương con gái nuôi của họ hơn con đẻ.
Vì để giữ thể diện sao? Hay là để nhận được lời khen từ người khác?
Đột nhiên Hứa Tiểu Gia nắm lấy cánh tay anh trai, hưng phấn nói: "Anh, chúng ta đi theo chị ấy đi."
“Đi theo em ấy?" Hứa Gia Thiện bối rối.