Đỗ Hành vỗ tay khen: "Em gái oai quá, anh còn không dám nói như vậy."
Anh ta không có nhiều giao tiếp với Thẩm Không Thanh, dù sao cũng cách nhau một thế hệ. Nhưng đứa con cưng của Thẩm gia thì anh ta đã tiếp xúc qua, cũng chẳng có gì đặc biệt cả. Liên Thủ Chính không biết nghĩ đến điều gì, lạnh lùng mà hừ một tiếng: "Cha cũng không lo về ông ta."
Liên Kiều ngẩn người, vậy thì người khiến cha cô kiêng dè như vậy rốt cuộc là ai? Nhưng bất kể cô có hỏi thế nào, Liên Thủ Chính cũng không chịu nói thêm một lời nào nữa. Liên Kiều rất bất lực, đành nhìn sang Đỗ Hành: "Anh nhỏ, nhẫn của em đâu?"
"Tịch thu rồi."Liên Kiều cũng không vội, ngẩng cằm lên: "Ồ, vậy thì đừng trách em phá đám vào ngày mai nhé."
Đỗ Hành vừa buồn cười vừa bất lực: "Cha, cha xem em ấy kìa, em gái đòi theo chồng rồi đấy."
Liên Thủ Chính bực mình, ra lệnh: "Trả đồ lại cho em đi, không được nghịch ngợm." Đỗ Hành muốn từ chối, nhưng nhìn sắc mặt của cha lại không dám nói gì, đành phải trả nhẫn lại cho Liên Kiều. Tuy nhiên, anh ta vẫn không quên dặn dò: "Cất kĩ vào, đừng đeo lên ngón tay."
Liên Thủ Chính nhìn sang, dùng giọng điệu dịu dàng hơn nhiều: "Ngoan, tốt nghiệp rồi hãy đeo."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT