Lương thực khan hiếm, đây chính là vấn đề mà hiện tại mỗi căn cứ đều gặp phải. Chu Tụ Bảo sinh ra ở thời thịnh thế, lớn lên ở thời thịnh thế nên ông ấy rất tôn sùng quân nhân. Huống hồ tối hôm qua nếu không có nhóm người Lưu Cảnh Hoằng tiêu diệt hơn một nửa đám quái vật, thì khả năng lang cốc của họ cũng có thể bị quái vật phá huỷ.
“Chuyện này để tôi về sắp xếp lại và mang đến cho mọi người một chút. Nhưng mà, mấy năm nay lương thực rất khó trồng, trong lang cốc của chúng tôi cũng không có nhiều lắm.”
Chu Tụ Bảo nói lấp lửng, Đinh Mộ cũng đúng lúc bày tỏ ý kiến của mình: “Sơn cốc mấy năm nay dựa vào lều lớn nên cũng có thể trồng được ít lương, nhưng thật ra đồ ăn phơi khô cũng khá nhiều.”
Lưu Cảnh Hoằng hài lòng gật đầu: “Nhóm mọi người có bao nhiêu người?”
Chu Tụ Bảo: “Chưa đến hai trăm, trong lang cốc chủ yếu là người già, phụ nữ và trẻ em.”
Mai Ngạn Quân: “Sơn cốc cũng khoảng bảy tám chục người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play