Nhìn bàn tay vẫn đưa ra giữa không trung, Cao Nhã làm bộ như không có việc gì rồi buông tay xuống, nắm chặt thành quyền, những đường gân xanh trên trán giật giật, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì, cô ta đứng nhìn xe của Lâm Dương Huy rẽ vào con đường nhỏ trong thung lũng.
Cao Nhã cắn cắn hàm răng, trong mắt hiện lên sự tàn nhẫn, sau đó vẫy tay với thủ hạ ở phía sau: “Lên xe!”
Hồ nước mặn.
Thời tiết rất đẹp, tuyết không rơi.
Tôn Hạo và những người khác ăn sáng xong thì đến xưởng sớm. Mặc dù bây giờ Đinh Mộ không yêu cầu mỗi ngày phải hoàn thành nhiều nhiệm vụ, nhưng bọn họ cảm thấy làm người vẫn phải có tính tự giác, nếu không sẽ cảm thấy có lỗi có lỗi với Đinh Mộ vì cô đã cung cấp cho họ rất nhiều vật tư và cả sự tín nhiệm.
Lần trước khi cô rời đi, chỉ trong một thời gian ngắn, loại rau mà mọi người trồng ở thùng gỗ không những sống mà còn thu hoạch được hai vụ, mọi người đều đồng ý cho rằng chính Đinh Mộ là người đã mang lại may mắn cho họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT