Ý tưởng này, Đinh Mộ đã thảo luận với Mai Ngạn Quân từ lâu. Khu rừng bên ngoài thung lũng, cô muốn phát triển nó. Nhưng chỉ dựa vào sức lực của mọi người trong thung lũng là không đủ, họ cần bắt đầu mở rộng đội ngũ của mình.
“Cô muốn chiêu mộ chúng tôi, nhưng ở đây còn có người già và trẻ con.” Trải qua nhiều năm tận thế, Ngô Thiện Dân đã ở nhiều căn cứ lớn nhỏ, nhiều căn cứ không tiếp nhận người già và trẻ con.
Đinh Mộ xua tay: “Điều đó không thành vấn đề, chỗ chúng tôi cũng có người già và trẻ con.”
Mắt mọi người sáng lên, nhìn Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân đầy khẩn thiết. Nhưng khi nhìn thấy hai con chó bóng loáng, có người không nhịn được lùi lại một bước, họ lo sợ bản thân bị lừa giết để nuôi chó.
Mai Ngạn Quân nhận ra sự lo ngại của họ: “Yên tâm, Bình An và Thiểm Điện từng là chó cảnh sát về hưu, chúng không ăn thịt người.”
Mọi người mới lén thở phào, Ngô Thiện Dân nói: “Xin cho chúng tôi thảo luận một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT