Thím Trần nhớ lại cảnh tượng buổi sáng, mắt bà ấy trợn tròn, vừa nói vừa ra hiệu: “La Thiến cứ hai, ba miếng đã ăn sống miếng thịt bò to như vậy. Thật là tội nghiệp! La Đại Phú cũng không ngăn cản, cứ thế trơ mắt nhìn hai mẹ con bọn họ phung phí thức ăn.”
Đinh Mộ biết chuyện tối qua Tô Ngọc Bình đã cho La Thiến ăn thịt sống, nhưng không ngờ nhanh như vậy, sáng nay lại cho ăn tiếp.
Trong bóng tối không nhìn rõ sắc mặt của Đinh Mộ, thím Trần hơi sợ hãi: “Mộ Mộ, thật sự là không chữa được cho La Thiến nữa à?”
Đinh Mộ hoàn hồn, nhìn những cây nấm mọc đầy trên những thanh gỗ xếp ngay ngắn, cô đưa tay hái một cây nấm mà thím Trần bỏ sót.
Một lúc sau mới nói: “Vâng, mạch máu của quái vật nối liền với mạch máu của con bé, cho nên con bé ăn bao nhiêu cũng được quái vật hấp thụ, quái vật sinh ra thì con bé cũng không sống nổi nữa.”
Biết La Thiến sống không lâu, nhưng nghe Đinh Mộ nói, thím Trần giật mình đánh rơi cây nấm trong tay xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT