Vì mưa axit, bên trong một căn nhà có hai, ba mươi người ở, vì trời lạnh nên mọi người không quá chú trọng vệ sinh cá nhân, mở cửa ra, mỗi phòng đều tỏa ra mùi khó chịu, không khí rất ô nhiễm.
Đinh Mộ cau mày, nhìn tòa nhà hai tầng, mỗi tầng có hai mươi phòng, hỏi Ngô Quảng: “Mỗi phòng đều có nhiều người ở như vậy à?”
Mưa axit đến quá nhanh, nhà của bọn họ vẫn chưa hoàn toàn xây xong, biết mùi mỗi phòng khó chịu, Ngô Quảng có chút ngượng ngùng, “Đúng thế, khu dân cư theo kế hoạch của chúng tôi mới hoàn thành một phần ba thôi.”
Đến phòng của trấn trưởng Trát Cát, ông ta ở cùng vài vệ sĩ, trong phòng có tổng cộng mười hai người nằm trên giường hai tầng, tuy ít người hơn nhưng vẫn có vẻ chật chội.
Trấn trưởng Trát Cát ho khá nặng, thấy Đinh Mộ bước vào, ông ta vô cùng ngạc nhiên, vội đeo khẩu trang, cố gắng ngồi dậy khỏi giường, “Cô Đinh, sao cô lại đến đây?”
Dưới ánh đèn mờ ảo, Đinh Mộ cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt hốc hác của ông ta lộ ra vẻ bệnh tật màu vàng sáp, cô bước tới mấy bước giữ ông ta lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT