Trương Hướng Đông dẫn theo một nhà sáu người đang nhổ cỏ trong ruộng rau, hôm nay đến lượt Trương Diệp giám sát. Đất hoang chưa được tưới thuốc diệt cỏ nên cỏ dại phát triển còn nhanh hơn cây trồng.
Nhìn thấy Đinh Mộ từ xa đến gần, Trương Hồng Tú đứng lên, theo thói quen mà duỗi tay ôm lấy thắt lưng già nua, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Nếu loại cây này có thể lớn nhanh như cỏ thì tốt biết mấy.”
Lưu Lệ cười nói: “Mẹ, mẹ nghĩ đẹp quá, nếu thật sự như vậy, thì chẳng phải khắp nơi đều có lương thực rồi sao?”
Lời nói của cô ấy khiến cho mấy người già đều bật cười.
Đi tới gần hơn, Đinh Mộ nhướng mày chào Trương Hướng Đông: “Chú Trương, sao mọi người tới sớm thế?”
“Haizz, ngồi không chờ cũng nhàm chán, tốt nhất vẫn làm ruộng.” Trương Hướng Đông thành thật nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play