“Chỗ này khá dốc, tôi thấy có nhiều dấu chân động vật ở dốc thoải bên kia, chúng ta đi đường đó. Hạo Tử, lên xe cùng tôi. Đội trưởng Ngô, anh lái xe tưới nước kia nhé.”
Chung Ngọc lên xe, khởi động, lái vòng quanh rừng, tránh vết nứt.
“Chung Ngọc, chúng ta tìm đến như vậy, giải thích với anh Quân thế nào?” Trong lúc động đất, Lưu Dương Hạo bị ngã nên phần lớn ký ức đã được phục hồi.
Chung Ngọc liếc nhìn gương chiếu hậu, giọng điềm đạm: “Hạo Tử, chúng ta không còn là chúng ta ngày xưa nữa, anh Quân cũng vậy. Chúng ta không còn là cấp dưới của anh ấy. Hiện giờ chúng ta đang đối mặt với vấn đề sinh tồn, hy vọng anh ấy vì tình xưa mà giúp đỡ.”
“Cậu nghĩ chúng ta còn có thể theo anh Quân không? Nhìn Lam Vũ bọn họ theo anh Quân tốt lắm.” Lưu Dương Hạo nhìn bóng cây lùi dần, lẩm bẩm.
Chung Ngọc cười nhẹ: “Nói gì ngốc vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play