Thím Trần lo lắng như kiến trên chảo nóng, tay không ngừng vân vê vạt áo, vẻ mặt bất an nói: “Chúng ta vất vả lắm mới tìm được nơi này, chẳng lẽ chúng ta lại phải tiếp tục chạy nạn à?”
“Chúng ta không đi nữa, ở lại đây.” Đinh Mộ cho bà ấy một liều thuốc an thần.
m thanh của radio được ghi âm trong điện thoại vẫn đang phát đi phát lại, ngoài Chu Nhược Lan, mấy người già khác trong đoàn đều có cảm xúc khá kích động sau khi nghe.
Đinh Mộ không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn bọn họ chửi trời mắng đất, trút bỏ những cảm xúc dồn nén bấy lâu.
Có lẽ vì mắng mệt rồi nên mọi người dần dần bình tĩnh lại.
Lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên bên tai mọi người: “Tối nay chúng ta có thịt có rau có cơm, không thiếu ăn thiếu uống, tốt hơn rất nhiều người ở ngoài kia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play