Đầu Trọc liếc mắt nhìn sang, đôi mắt vừa đảo qua thì trong đầu lập tức có ý tưởng, rồi tiến sát lại gần ông ấy nhỏ giọng nói: “ Chú Lâm, chú cảm thấy chúng ta nên đi đến chỗ nào thì tốt hơn?”
Lâm Trí Viễn hít sâu một hơi, vẻ mặt phiền muộn, chậm rãi nói: “Hiện tại lúc này đi đâu cũng đều khó, nhưng mà nếu như đi đến thành phố lớn thì có lẽ sẽ có nhiều tài nguyên hơn một chút. Người trong quân đội sẽ được điều động đi đến thành phố để cứu viện, có chính phủ ở đó nữa nên cuộc sống sau này sẽ được đảm bảo hơn.”
Đầu Trọc nghe thấy có tài nguyên phong phú thì hai mắt sáng lên, vội vàng hỏi: “Chú Lâm, dựa theo lời chú nói thì thành phố nào lớn và có nhiều tài nguyên như vậy?”
“Trái tim của đất nước —— Thủ Đô!” Dáng vẻ Lâm Trí Viễn rất đa mưu túc trí.
Đầu Trọc giơ tay gãi cái đầu không có tóc của mình, lông mày nhíu chặt lại: “Chuyện này đợi anh trai cháu thức dậy thì cháu sẽ thương lượng với anh ấy một chút. Nhưng mà thành phố ở chỗ chúng ta cũng không thua kém, chú thấy đấy, quan chức cũng có lòng nhưng không có sức. Thủ Đô lại có rất nhiều kẻ xấu, cháu thấy hiện tại cũng sẽ có rất nhiều người đi đến đó.”
“Chúng ta có xe, phải biết nắm bắt lấy cơ hội!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT