Tối hôm đó, Đinh Mộ không đưa các con và hai chú chó vào không gian, Bình An và Thiểm Điện không vui, cứ quanh quẩn bên cạnh cô mà kêu ư ử.
Đinh Mộ không có thời gian để ý đến chúng, cô còn rất nhiều thứ phải dọn dẹp. Cô lấy ra vài bộ quần áo hàng ngày, chuẩn bị hai bộ quần áo dài mỏng, còn lại gấp gọn gàng để vào tủ, thu vào không gian của mình, hai đứa con cũng vậy.
Nhìn kho thuốc Đông y đầy ắp trong kho không gian, Đinh Mộ rất trầm tư, vốn tưởng rằng đời này sẽ không cần dùng đến thuốc nữa, cuối cùng vẫn phải dùng đến.
“Đang nghĩ gì vậy?” Mai Ngạn Quân thấy cô nhìn kho thuốc Đông y ngây ngẩn cả buổi.
Đinh Mộ bừng tỉnh, ánh mắt mơ màng dần trở nên kiên định: “Chồng à, em muốn hiến một ít thuốc cho bệnh viện chính phủ và các trại tị nạn tạm thời.”
Đời trước con trai bị nhiễm vi rút ở căn cứ, thiếu thuốc men không cứu được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT