Đêm xác định hợp tác, hai người cùng nhau ăn cơm.
Hứa Thanh Hoài nhìn màn thầu trong tay, trầm mặc: “Chúng ta buổi tối liền ăn cái này?” Tuy rằng anh biết Hải Dao Dao là cái đỗ nghèo khỉ, nhưng anh không nghĩ tới đối phương sẽ nghèo thành như vậy.
Sớm biết rằng Hải Dao Dao nghèo như vậy, anh liền cứu cái tên đàn ông đầu trọc mang dây xích vàng đáng khinh kia.
Chỉ trách Hứa Thanh Hoài tự cho là thông minh. Anh lúc ấy nghĩ nhiều một chút, lo lắng đối phương đeo dây xích vàng giả, rốt cuộc hiện tại ai sẽ mang theo dây xích vàng to như vậy ra cửa.
Nhất thất túc thành thiên cổ hận, trách anh đối người với người chi gian không tín nhiệm, hiện tại lưu lạc gặm màn thầu.
(Thành ngữ "Nhất thất túc thành thiên cổ hận" (一失足成千古恨) là một câu nói trong văn học cổ điển Trung Quốc, mang ý nghĩa về sự hối tiếc và đau buồn kéo dài suốt đời do một sai lầm nhỏ, hoặc một quyết định sai lầm trong cuộc sống.)
Hải Dao Dao thuần thục mà gặm màn thầu, mờ mịt nói: “Đúng vậy, Hứa ca, anh không muốn ăn sao? Vậy anh cho em đi, em giữ lại sáng mai ăn.” Còn có thể tiết kiệm hai đồng tiền ăn sáng đó hihi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play