Trong phó bản game kinh dị.
Bốn phía yên tĩnh không tiếng động, đại gia nơm nớp lo sợ hướng tới phương hướng nhắc nhở đi đến.
【 hoan nghênh đi vào dị dạng tú nhạc viên 】
【 khoảng cách tiết mục biểu diễn tiếp theo còn 30 phút, thỉnh mau chóng tìm được vé vào cửa, đến khu biểu diễn 】
【du khách không thể kịp thời tiến vào khu biểu diễn sẽ chịu trừng phạt. Ấm áp nhắc nhở, song thủ lĩnh tiên sinh thích nguyên liệu nấu ăn tươi mới, không nên bị hắn bắt được 】
Trên bầu trời vang lên một hàng văn tự, loa trong công viên giải trí không ngừng truyền phát âm nhạc vui sướng.
Chung quanh là đạo cụ rỉ sắt sớm đã bị vứt bỏ, hoàng hôn phản chiếu ra thế giới rách nát bất kham, âm nhạc vui sướng trở nên càng quỷ dị.
“Vé vào cửa ở trong ngăn tủ! Các ngươi ngây ngốc làm gì, mau duỗi tay lấy a!”
“Con mẹ nó, xú kỹ nữ, đừng đẩy ta! Ai biết bên trong có thể có hay không lại có máy cắt!”
“Để Chu Tư lấy trước đi? Lần trước không phải cũng là hắn lấy sao?”
“Các ngươi còn có nhân tính hay không, máu của hắn đều chảy sắp hết rồi!”
“Làm sao bây giờ a?” Trên mặt đất nơi nơi đều là máu. Có người khóc nấc lên, bị đồng bạn khẩn trương che miệng lại, để tránh thanh âm khóc thút thít đưa tới quái vật.
Trong tiếng nói nhao nhao thì thầm tranh chấp, Hải Dao Dao súc ở mặt sau đám người, nỗ lực đem cảm giác tồn tại của mình giảm đến thấp nhất.
Cô ở trong lòng chân thành thăm hỏi đồng học của mình mười tám đại tổ tông.
Khi Hải Dao Dao mười lăm tuổi, cha mẹ nắm tay trốn chạy, trừ bỏ bộ cao ốc đã đắp chiếu cùng khoản vay mua nhà cao ngất trời, mặt khác cái gì cũng không để lại cho cô. Làm danh xứng với thực đỗ nghèo khỉ, cô một lòng chỉ nghĩ kiếm tiền.
Khoảng thời gian trước, trong lúc vô ý cô nghe đồng học nhắc tới một diễn đàn tên là “Game kinh dị”, nói người bên trong ham thích phong kiến mê tín, nội dung trong đó thực dọa người, nhưng người có bản lĩnh thật đại khái có thể kiếm được không ít tiền.
Sau khi cha mẹ Hải Dao Dao trốn mất, cô ở với bà nội ở nông thôn lớn lên. Bà cô là một bà cốt, cô theo bà học huyền học chỉ có chút da lông. Cũng ngẫu nhiên kiêm chức đi chợ bán thức ăn bày quán tính mệnh, hàng năm bôn ba một đường làm công.
Cho nên từ trong miệng đồng học biết được diễn đàn trò chơi kia, Hải Dao Dao nháy mắt có tâm tư.
Cô về nhà, không nói hai lời đi lục soát diễn đàn. Kết quả tiền còn không có kiếm được, trợn mắt một cái đã là người chơi của game kinh dị, cái loại tùy thời sẽ ngủm củ tỏi ấy.
——【 hoan nghênh đi vào vô hạn khủng bố nhạc viên 】
Cách đó không xa, trước cửa công viên giải trí treo bảng hiệu lập loè ra quỷ dị quang mang.
Đây là một cái dị dạng tú phó bản, nhiệm vụ của người chơi là tham quan biểu diễn, tránh né đuổi giết.
Đây là lần thứ hai Hải Dao Dao tiến vào phó bản. Ký ức trải qua lần trước hãy còn mới mẻ, lần này phỏng chừng cũng là nghĩ lại mà kinh, thời thời khắc khắc giãy giụa ở ranh giới giữa sự sống và cái chết.
Hải Dao Dao một đường cực lực hạ thấp cảm giác tồn tại. Căn cứ kinh nghiệm của cô từ phó bản trước, nhảy nhót càng nhiều tỷ lệ tử vong càng lớn, còn không bằng thành thành thật thật sống tạm.
Một đám người vội vàng tranh chấp ai đi lấy vé vào cửa. Cuối cùng xem thời gian sắp hết, đại gia mới hoảng hốt vây quanh, tranh nhau ấn vé vào cửa, hướng tới khu biểu diễn trong nhắc nhở chạy như điên.
30 phút giây trôi qua rất nhanh.
Cùng với âm nhạc vui sướng, quái vật bóng ma bao phủ ở phía trên công viên giải trí.
Song thủ lĩnh thân cao hai mét, tay cầm rìu lớn, cười dữ tợn lao tới, theo sau thực mau truyền đến tiếng vũ khí sắc bén phách chặt vào cốt nhục.
Hải Dao Dao lúc này cũng không nghĩ giảm cảm giác tồn tại, khoảnh khắc sinh tử tồn vong, cô một đường chạy như điên.
“Ta dựa! Cô gái kia chạy thật nhanh!!”
“Không phải cô ta vừa mới nói chính mình chân mềm đi bất động, muốn tránh ở mặt sau cùng sao!”
“Đều là giả vờ!”
Một đám người hùng hùng hổ hổ mà đuổi theo, dùng hết sức lực, ai cũng không muốn chạy ở cuối cùng.
Người lúc nãy dừng ở cuối cùng, vừa mới còn ở dưới rìu kêu thảm thiết. Có người không nhịn được quay đầu lại nhìn, phát hiện đối phương đều bị chém thành hai nửa, nửa đoạn trên cư nhiên còn đang kêu thảm thiết hướng ra phía ngoài bò, quả thực là thảm kịch.nhân gian
Phía sau từng người ngã xuống, công viên giải trí nguyên bản đang vang lên tiếng nói nhao nhao thì thầm dần dần trở nên an tĩnh. Không biết khi nào, bốn phía chỉ còn lại duy nhất tiếng bước chân của Hải Dao Dao, còn có tiếng cô thở dốc.
Cô chạy trốn đến đổ mồ hôi đầy trán, sắc mặt trắng bệch. Mắt thấy khoảng cách đến khu biểu diễn càng ngày càng gần, phía sau lại truyền đến một lực đẩy mạnh.
Quái vật dị dạng có tận bốn cái tay dài xuất hiện, kéo một phen rìu lớn cười dữ tợn. “Tìm _ thấy _ ngươi _rồi.”