La Tử Vi không để ý đến Vân Hà, nàng cúi xuống cẩn thận hái từng cây nấm mọc tươi tốt, tỉ mỉ nhặt rễ, loại bỏ các tạp chất, rồi đặt qua một bên, tiếp tục hái cây khác.
Trong lúc hái, nàng bỗng nghĩ đến chuyện bán nấm kiếm tiền, liền bắt chuyện với Vân Hà, “Lão Nhị, nấm này tươi thế, đợi thu hoạch nhiều một chút, phơi khô rồi đem ra trấn bán. Ước chừng cũng kiếm được ít đồng lẻ, khi đó học phí của lão tứ sẽ có, lại còn có thể mua thêm lương thực, cả tơ cho muội muội con thêu thùa nữa.”
Nghe vậy, Vân Hà ngước lên nhìn nương mình, mặt hiện rõ vẻ “nương đang mơ giữa ban ngày”, không vui mà chỉ ừ hử một tiếng.
Rồi… không ngại ngần, hắn dội thẳng một gáo nước lạnh vào mộng tưởng của nương, “Chuyện bán nấm kiếm tiền, nương đừng nghĩ đến nữa. Từ sau vụ nhà Lão Lâm ăn nấm, cả vùng quanh Trấn Thiên Dương này không ai dám ăn nữa, cũng chẳng có tiệm nào dám thu mua. Nương, không phải con bất hiếu hay làm trái ý nương, nhưng con khuyên người đừng có nghĩ đến chuyện đó nữa. Tiền không kiếm được, mà còn có thể chuốc họa vào thân, đến lúc đó con cái không sống nổi đâu.”
“Ờ…” Thằng nhóc chết tiệt, lời này thật đúng là làm người ta tức nghẹn.
La Tử Vi mặt liền đen lại, cơn giận dâng lên không ngừng. Nàng thầm nghĩ, tình cảnh này là sao đây? Trong truyện xuyên không, nữ chính gì cũng tài ba hơn người, nhưng sao đến lượt nàng thì cái gì cũng không thành?
Dù lời Vân Hà nói chẳng dễ nghe, nhưng đúng là sự thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT