Có một người mẹ không biết yên phận, đúng là khiến người ta phải lo lắng mệt mỏi, Vân Hà cảm thấy vô cùng căng thẳng.
"Nương à, chuyện nấm, người đừng nghĩ đến nữa. Con nói rồi, con tuyệt đối không để nương hái đâu. Đại Cán Tử nói đúng, năm ngoái nhà Lão Lâm chẳng phải vì ăn nấm mà suýt nữa cả nhà bảy người chỉ còn lại một sao? Sáu người đấy, gần như tuyệt tự, nương có hiểu không? Chuyện này thật sự rất đáng sợ, người không thể động vào thứ đó. Nếu nương muốn ăn gì, cứ bảo con, dù phải làm đến kiệt sức con cũng sẽ lo liệu, chỉ xin người đừng động vào mấy thứ nấm đó nữa, nguy hiểm chết người!"
Cảnh tượng thảm thương của nhà Lão Lâm, những ai từng tận mắt chứng kiến vẫn còn ám ảnh đến tận bây giờ, nghĩ lại mà rùng mình.
Nhưng La Tử Vi nghĩ, nếu về bây giờ chẳng phải là phí công đến sau núi hay sao?
Cái gọi là hào quang nữ chính đâu rồi? Không thể nhặt được dược liệu quý hiếm thì hái vài cây nấm để bồi bổ gia đình cũng được chứ?
La Tử Vi quả thực cảm thấy bực bội. Giấc mơ làm giàu có lẽ là không thực tế, nhưng việc kiếm vài cây nấm để nấu canh gà cho gia đình thì vẫn cần làm. Nghĩ đến gà hầm nấm, nàng không khỏi nuốt nước miếng.
"Đại Cán Tử, các ngươi về trước đi, ta và Vân Hà sẽ đi dạo thêm chút nữa. Nhưng đừng lo, nấm có hai loại là có độc và không độc. Ta khi trước trốn loạn lạc trong núi sâu đã học được rồi. Những loại nấm đẹp thường là nấm độc, ta sẽ không hái nhầm đâu, các ngươi yên tâm. Năm ngoái nhà Lão Lâm có lẽ là vì ăn phải nấm độc đẹp mắt mà xảy ra chuyện, ta nhận ra loại này, sẽ không hái nhầm nấm độc đâu, đừng lo lắng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play