Mạnh Viễn Sầm nghe xong lại im lặng, cổ tay bị nắm chặt xoay một vòng cung rất nhỏ.
Cũng như dấu hiệu tránh ra, cảm xúc cọ nhẹ của xương ngón tay và xương cổ tay khiến Thẩm Tầm chợt bừng tỉnh, rụt mạnh tay phải về, hơi luống cuống cứng đờ tại chỗ, vắt óc nghĩ xem nên nói gì.
Chẳng biết kính gọng bạc trượt xuống giữa mũi Mạnh Viễn Sầm từ khi nào, hắn không giơ tay lên đỡ, vậy nên khi nhìn xuống Thẩm Tầm con ngươi đúng lúc giấu sau thấu kính nhựa trong suốt.
Cuối cùng Mạnh Viễn Sầm vẫn bình tĩnh lên tiếng, “Tôi không giận.”
Thật không?
Thẩm Tầm cụp mắt phỏng đoán nhiều lần vẫn không hiểu được.
Cuộc đối thoại đình trệ một lát khó mà tiếp tục, sau đó Thẩm Tầm láng máng nghe thấy âm hơi bật ra giữa răng và môi Mạnh Viễn Sầm trước khi hắn phát ra âm tiết, giống như một tiếng thở dài rất khẽ, “Tôi vốn nói là lát nữa đi ngang qua Vườn hoa Phỉ Thúy sẽ trả sách cho cậu, tôi không có ý định ở lại lâu. Cậu có thể nhớ lại lời nói của tôi trong điện thoại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT