Khi Điền Anh và Lục Đình Xuyên lần lượt trở về nhà, sắc trời đã dần tối. Điền Anh ngồi dưới gốc cây lớn trong sân nghỉ ngơi.
“Chị, uống chút nước đi.”
Một cái đầu nhỏ xuất hiện trước mặt Điền Anh. Điền Lan năm tuổi, đầu chải hai bím tóc, khuôn mặt nhỏ nhắn lấm lem bùn đất. Đôi mắt to tròn, sáng lấp lánh, nhìn đầy hồn nhiên.
Bàn tay nhỏ cầm một bát nước đưa cho cô, bát khác thì đưa cho Lục Đình Xuyên đang đứng bên cạnh.
“Niếp Niếp nhà chúng ta thật giỏi.”
Trong mắt cô tràn ngập nụ cười cùng niềm vui, cảm giác mọi mệt mỏi trong ngày như tan biến. Cô nhẹ nhàng vuốt tóc nó.
“Chị, anh Đình Xuyên vừa về nhà đã mang về nhiều đồ, còn có bánh và kẹo ngọt.”
Đôi mắt đứa trẻ mang theo sự vui sướng, tay nhỏ nắm chặt viên kẹo dang ra, như muốn chia sẻ với cô viên kẹo bạc hà mà Lục Đình Xuyên vừa tặng.
"Thật sao?" Điền Anh lắc đầu, để cho Điền Lan tự ăn, rồi mỉm cười hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT