Trên đường đi, một bóng hình xinh đẹp xuất hiện, gió nhẹ khẽ thoảng qua, ánh hoàng hôn đỏ rực chiếu xuống sau lưng, đem mái tóc dài của người con gái bay loạn xoạn trên mặt.

Trong khoảnh khắc đó, mọi thứ như ngừng lại.

Lâm Thanh Thanh nhìn thấy Lục Đình Xuyên, ánh mắt chợt sáng lên, nở một nụ cười rạng rỡ, “Anh Đình Xuyên, anh đã trở về.”

Điền Anh nhìn cô gái trước mắt, nhỏ hơn mình ba tuổi, khuôn mặt trái xoan dịu dàng của mỹ nữ miền nam. Làn da trắng nõn như ngọc, trên miệng cười để lộ đôi lúm đồng tiền quả lê, thật sự rất đáng yêu.

Mái tóc đen, đôi má hồng nhuận, khuôn mặt mang vẻ e thẹn của người con gái chớm đôi mươi.

Khác với vẻ ngoài e lệ, tao nhã của Lâm Thanh Thanh, Điền Anh lại thiên về vẻ đẹp trong sáng, có vài phần quyến rũ, đúng chuẩn diện mạo của một nữ phụ phản diện điển hình.

Điền Anh : “...”

Bối cảnh này có phần hơi khoa trương.

Cô nhìn một lúc lâu màn tự biên tự diễn của Lâm Thanh Thanh, không thể không thừa nhận, kỹ năng của cô ta không tệ, ít nhất trong mắt hầu hết đàn ông, họ đều thích kiểu này.

Chỉ như, người anh họ không có tiền đồ kia của cô, bị dỗ dành đến ngẩn ngơ, hoàn toàn bị cô ta đùa bỡn trong lòng tay. Không lâu trước, còn sống chết với gia đình để cưới được Lâm Thanh Thanh.

Náo đến bỏ nhà ra đi, mà cô ta từ đầu đến cuối không hề công khai thừa nhận mối quan hệ của họ.

Không giải thích, không cự tuyệt, không chịu trách nhiệm, không thừa nhận, chỉ xem anh ta như một cái phiếu ăn ngắn hạn.

Còn như phiếu cơm dài hạn, quá rõ ràng.

Lâm Thanh Thanh nhìn như một bé thỏ trắng ngoan ngoãn, nhu thuận, thực ra chỉ đang lợi dụng anh ta để làm việc, hưởng thụ những gì anh ta mang lại.

Có thể xuất phát từ việc biết Lục Đình Xuyên từ nhỏ hoặc cũng có thể là ganh đua thắng bại, cô cũng không mong Lục Đình Xuyên cùng Lâm Thanh Thanh ở chung một chỗ.

Cô không muốn cô ta nhặt được lợi dù là nhỏ nhất.

Ỷ vào khả năng tiên đoán tương lai, muốn làm gì thì làm, mặt dày vô sỉ lợi dụng người khác.

Trong mắt cô, Lâm Thanh Thanh hay Lục Đình Xuyên đều là loại người như nhau, đều đầy mưu mô tính toán. Kể cả cô_nhân vật phản diện, cũng không ngoại lệ, đều muốn tối đa hóa lợi ích cho mình.

Điền Anh thầm châm chọc, bản thân cô cũng không phải người tốt gì.

“Em nghe nói anh vừa trở về, nên muốn đến xem. Cũng để nói, cảm ơn anh lần trước đã cứu em.”

Lâm Thanh Thanh bước lại gần, nở nụ cười để lộ hai lúm đồng tiền nhỏ, giọng nói ấm áp và nhẹ nhàng.

Mặc dù Lâm Thanh Thanh chỉ mặc chiếc áo thô đơn giản cùng quần đen, tóc tết bím hai bên, nhưng khí chất của cô ta vẫn rất nổi bật.

Mang đến ấn tượng về một cô gái hiền lành với vẻ thanh tao, ham đọc sách.

Về chuyện giữa hai người họ, Điền Anh cũng đã nghe kể từ miệng người khác, chính là một tháng trước, Lục Đình Xuyên về nhà, liền vô tình cứu được Lâm Thanh Thanh sắp chết đuối.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play