Vương Hiểu Điệp không thèm liếc mắt nhìn cô ấy lấy một cái: "Ừ, hôm qua quên mang về nhà."
"Ồ..." Trần Thiến kéo ghế ngồi xuống, lúc lấy sách từ trong cặp ra, ánh mắt vẫn không ngừng nhìn về phía Vương Hiểu Điệp. Sau khi nhìn một lúc, bỗng nhiên cô ấy hít sâu một hơi, hỏi: "Hiểu Điệp, tớ có thể xem nhật ký của cậu không?"
Vương Hiểu Điệp: "?"
Cô ấy lập tức dùng hai tay ôm chặt quyển nhật ký, liếc nhìn Trần Thiến một cách kỳ lạ: "Không được! Không phải, sao cậu lại hỏi giống hệt Chúc Vấn Thiện chứ... Nhật ký của các cậu có thể tùy tiện cho người khác xem sao?"
"Hả?"
Trần Thiến nhìn về phía Chúc Vấn Thiện theo bản năng, thấy cô vốn dĩ đang gục trên bàn, bây giờ lại ngồi thẳng dậy, cong mắt cười với cô ấy. Sau đó, Chúc Vấn Thiện nũng nịu nói với Vương Hiểu Điệp:
"Hiểu Điệp, tớ với Thiến Thiến hỏi vậy chẳng phải là vì quan tâm đến cậu sao... Nếu không quan tâm thì bọn tớ cần gì phải tò mò xem cậu viết gì trong nhật ký chứ? Chỉ sợ cậu ghi lại những chuyện buồn mà không nói với bọn tớ thôi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT