Trần Nhàn rất sợ cô, đương nhiên là cô nói gì thì nghe theo cái đó, lập tức nhỏ giọng nói: “Tôi biết lỗi rồi, tôi biết lỗi rồi… Chúc Vấn Thiện à, cậu, cậu đừng làm gì lưỡi của tôi nữa mà… Cậu muốn tôi làm gì cũng được, tôi xin lỗi cậu được không…” 
Chúc Vấn Thiện nghe vậy thì bật cười: “Cậu đang nói gì thế, chẳng phải lưỡi của cậu luôn ở trong miệng của cậu sao?”
“Cậu biết tôi đang nói gì mà… Cậu biết rõ!” Trần Nhàn vừa hít nước mũi vừa nói, “Mấy ngày nay tôi chẳng thể ăn uống ra hồn, ăn gì cũng chỉ toàn là lưỡi, nhắm mắt là lưỡi, mở mắt cũng là lưỡi. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng thấy mình cắn lưỡi để ăn, đau lắm... toàn là máu..."
"Tôi... tôi tôi sai rồi, là tôi ngu ngốc, tôi không nên lan truyền tin đồn nhảm nhí về cậu! Cậu tha thứ cho tôi, bỏ qua cho tôi có được không? Tôi xin lỗi, cậu muốn tôi làm gì cũng được!"
Nghe thấy giọng điệu cầu xin đáng thương, không còn chút tôn nghiêm nào của Trần Nhàn, Chúc Vấn Thiện cảm thấy tâm trạng tốt hơn rất nhiều, cô hừ cười một tiếng, ngân dài giọng: "Ồ? Làm gì cũng được sao?"
Trần Nhàn nghe thấy cô hỏi như vậy thì càng sợ hãi hơn, trong đầu thầm nghĩ Chúc Vấn Thiện độc ác như vậy, lại còn biết mấy trò ma quỷ kia, nếu Chúc Vấn Thiện thật sự bắt mình làm mấy việc kiểu như lên núi đao xuống biển lửa, vậy thì mình… thì mình…. Nhưng hai ngày qua, mình thực sự sống không bằng chết mà!
Thấy bên kia không lên tiếng, Chúc Vấn Thiện biết cô ấy đang do dự, lập tức mất kiên nhẫn: "Trần Nhàn, trả lời đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play